Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 858 - Mê chơi nhưng gà mờ



"Trình An, em có thể cần mặt mũi chút được không?" Hứa Thành thấy cậu muốn chơi game cùng tay mới Giang Miên Miên thì bất đắc dĩ nói.Trình An có tiếng mê chơi nhưng gà mờ, mỗi lần chơi game cậu đều lấy hạng chót nhưng không chịu thua, lần nào cũng túm bọn họ chơi đến cùng, rồi bị hành hạ rất thảm.Cho nên hiện tại nhất định là cậu muốn tìm lại cảm giác tồn tại từ trên người Giang Miên Miên."Anh đừng có nói bậy bạ, em đang dạy Miên Miên đấy chứ." Trình An lườm bọn họ, khởi động trò chơi."Lại đây nào Miên Miên, bắt đầu." Trình An nóng lòng muốn thử.Mấy tên kia cậu đánh không lại, nhưng cậu không tin cậu còn không đánh lại một tay mơ chưa từng chơi qua như Giang Miên Miên.Ừ, Trình An nghĩ rất đúng, một tay mới đến không thể mới hơn như Giang Miên Miên cậu cũng đánh không lại.Hai phút ba mươi giây, nhân vật trò chơi Trình An điều khiển ngã xuống mặt đất không đứng dậy nổi, còn nhanh hơn ba mươi giây so với khi chơi cùng Úc Thừa.Mấy thiếu niên Đường Lâm xem trò vui đều khiếp sợ nhìn màn hình, mãi vẫn chưa phục hồi tinh thần được.Chỉ có Úc Thừa không hề kinh ngạc, bởi vì cậu là người rõ ràng nhất Giang Miên Miên có bao nhiêu thông minh, nhìn dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm của đám anh em, cậu cực kỳ không tử tế bật cười.Trình An cầm điều khiển trò chơi, ngửa mặt lên trời thở dài: "Ông trời ơi, rốt cuộc là cháu đã làm sai điều gì? Tại sao ông lại đối xử với cháu như vậy?""Ha ha, Trình An, em thật là đáng đời, muốn bắt nạt Miên Miên cơ hả, thế nào? Bị dạy làm người chưa?" Hứa Thành cười nhạo.Trình An không tin tà, luôn cảm thấy vừa rồi Giang Miên Miên thắng nhờ có yếu tố may mắn, chẳng phải nói là loạn quyền đánh chết sư phụ già sao, cậu chính là bị Giang Miên Miên loạn quyền đánh chết.Cậu tóm lấy Giang Miên Miên chơi mấy lần, đáng tiếc lần nào cũng bị đánh bại, cuối cùng từ bỏ, giao ra tay cầm trò chơi.Giang Miên Miên và Úc Thừa ở nhà Hà Bình chơi đến trưa, buổi trưa về nhà, ăn cơm xong, hai người đi ngủ trưa, không ra khỏi nhà nữa.Sáng ngày hôm sau, vừa ngủ dậy và ăn sáng xong, Trình An liền ồn ào chạy đến."Miên Miên, hôm nay em có việc gì không?" Trình An cười hì hì hỏi.Giang Miên Miên nghe vậy thì hỏi lại: "Anh Trình An, sao ạ?"Bởi vì việc cô làm ra kỹ thuật điện mặt trời không nói cho bọn họ, nhỡ cậu ấy muốn gọi cô ra khu ra quân đội chơi thì cô không thể sửa miệng được, nên cô không nói thẳng mình không có việc gì."Hì hì, Miên Miên, là như thế này, chị anh với mẹ anh nghe nói em đến Thủ đô nên muốn mời em đến nhà bọn anh làm khách." Trình An nói rõ mục đích đến."À như vậy ạ, em không có việc gì, vừa khéo em cũng nhớ chị Trình và dì Trình, chốc nữa em qua đó với anh nhé." Giang Miên Miên nghe thấy không cần phải ra khỏi khu nhà liền đồng ý."Được, tốt quá, anh chờ em." Nhiệm vụ hoàn thành tốt đẹp, Trình An vui vẻ cực kỳ.Giang Miên Miên thay quần áo khác, cùng Úc Thừa và Trình An đi đến nhà họ Trình.Lúc bọn họ đến, nhà họ Trình còn có mấy vị phu nhân khác đang làm khách, các bà thấy mấy người về thì đều vô cùng nhiệt tình chào hỏi.Mấy vị phu nhân này cũng nghe nói Giang Miên Miên muốn đến nên cố ý ngồi đây đợi cô, các bà rất thích cô gái nhỏ vừa thông minh vừa đáng yêu này.Giang Miên Miên tán gẫu về chủ đề quần áo, về kiểu dáng thịnh hành, và cả cách phối đồ với các bà các chị, Úc Thừa và Trình An nghe không thú vị, chạy đến một bên xem TV.Vì Giang Miên Miên không thể ra khỏi khu nhà quân đội, mấy ngày nay cô vẫn luôn chơi ở trong khu nhà cùng Úc Thừa.Buổi sáng hôm nay, bọn họ vừa ăn sáng xong không lâu, chủ nhiệm Trương của Sở Nghiên cứu đầy vui mừng đến nhà thăm hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận