Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 856 - Lại là như vậy, vẫn luôn như vậy



Úc Hoa Huân thấy dáng vẻ như muốn ăn thịt người của Úc Thừa thì lập tức thấp giọng quát: "Úc Thừa, con muốn làm gì? Chúng ta còn đang ở chỗ này, con còn muốn đánh em trai mình?"Ánh mắt lạnh như băng của Úc Thừa chuyển hướng sang ông ta, phát ra một tiếng chế nhạo khinh thường.Lại là như vậy, vẫn luôn như vậy, cha cậu vĩnh viễn cảm thấy cậu bắt nạt hai mẹ con Chu Yến Vũ."Mày câm miệng đi, thứ khốn nạn bê chén nước nghiêng ngả!"Ông cụ quát lớn đứa con trai nhỏ trước tiên, sau đó nghiêm mặt nhìn về phía Úc Duệ Hiên: "Duệ Hiên, cháu thật không hiểu chuyện, cháu nghe lại lời mình vừa nói xem, toàn là thứ gì? Là ông bảo mấy ngày nay Miên Miên ở trong nhà cùng với ông, cháu có gì bất mãn sao?"Miên Miên vừa mới nộp lên kỹ thuật điện mặt trời, trước khi nghiên cứu ra kết quả, suy xét đến an toàn của cô, cô không thể ra khỏi khu nhà.Hơn nữa, không chừng lúc nào đó Sở Nghiên cứu cần cô phối hợp thì sao.Nhưng bởi vì tình huống đặc thù, ông Úc không thể nói rõ mọi chuyện với bọn họ, lại không ngờ bị con dâu và cháu trai nhỏ đổ oan.Úc Hoa Huân và Chu Yến Vũ thấy ông cụ nói chuyện đỡ cho Giang Miên Miên, nhất thời trong lòng hai người họ cũng có phần không thoải mái, đây quả thực là thiên vị rõ rành rành.Đặc biệt là Úc Duệ Hiên, cậu ta cảm thấy mình quá uất ức.Cậu ta không sánh bằng Úc Thừa thì cũng thôi đi, bây giờ ngay cả con nhóc nông thôn quê mùa Giang Miên Miên không biết lòi ra từ chỗ nào cũng xếp trước cậu ta.Ông nội cậu ta lại vì Giang Miên Miên mà quát mắng cậu ta trước mặt nhiều người như vậy, cậu ta tủi thân đến đỏ cả hốc mắt.Úc Hoa Huân nghe lời nói của ông cụ thì khẽ nhíu mày, ông ta đang định mở miệng nói gì đó, lại bị ông cụ quét một ánh mắt sắc bén đến, cứng rắn nuốt lời xuống.Ông ta bị nghẹn nửa vời, vô cùng khó chịu.Bởi vì mâu thuẫn giữa mấy đứa bé, trong lòng các người lớn cũng không quá thoải mái.Đến khi ăn cơm, bầu không khí trên bàn cơm đông lạnh đến đáng sợ, e rằng hiện tại chỉ rơi cây kim, tất cả mọi người đều có thể nghe được.Ăn cơm xong, Úc Hoa Huân nói vài câu với ông cụ xong liền dẫn vợ và con trai về, ngay cả Chu Yến Vũ cũng chẳng ở lại lấy lòng ông cụ.Sáng ngày hôm sau, lúc ăn cơm, ông Úc nhìn Giang Miên Miên, hiền hòa nói: "Miên Miên à, mặc dù mấy ngày nay cháu không thể ra khỏi khu nhà nhưng có thể chơi ở trong khu này, để Úc Thừa tìm mấy người bạn nhỏ của nó đến chơi đùa với cháu, mãi mới có được một kỳ nghỉ hè, cũng đừng uổng phí.""Dạ ông Úc, cháu biết rồi ạ, ông không cần lo lắng cho cháu đâu." Giang Miên Miên thấy ông Úc suy nghĩ cho mình như thế thì giòn giã đáp ứng.Cơm nước xong xuôi, ông Úc để lại một nhân viên cảnh vệ, nói cho cậu ta phải bảo hộ bên cạnh Giang Miên Miên xong thì đi ngay đến bộ Tư Lệnh.Giang Miên Miên thấy ở nhà chẳng có việc gì thì lôi bài tập hè ra, chuẩn bị viết chút bài tập giết thời gian.Cô vừa lấy ra liền bị Úc Thừa cướp mất."Anh Úc, anh làm gì thế? Mau trả lại bài tập cho em." Giang Miên Miên nhảy lên bắt lấy bài tập.Nhưng Úc Thừa vô cùng tồi tệ cầm bài tập giơ lên thật cao, khiến Giang Miên Miên nhảy thế nào cũng không với tới."Cừu Non, đừng học nữa, giờ em đã nghỉ rồi, anh dẫn em đi ra ngoài chơi. Anh vừa hẹn mấy người Trình An xong, chúng ta đến nhà Hà Bình chơi trò chơi điện tử đi. Trò chơi kia cậu ta vừa mua từ nước ngoài về, bình thường cậu ta cực kỳ nâng niu, không chịu cho người khác chơi, em nhất định sẽ thích." Úc Thừa đề nghị."Trò chơi điện tử? Được ạ được ạ." Giang Miên Miên nghe nói có game chơi thì lập tức vui vẻ đáp.Có trời mới biết mấy năm nay cô trải qua thế nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận