Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1070 - Xây cầu sửa đường công đức lớn 2



“Cha mẹ, là cha mẹ đã nuôi dạy con trở nên ưu tú như vậy, cảm ơn cha mẹ.” Giang Miên Miên thành thật đáp.Lời này của cô cũng không phải khách sáo. Đời này, cha mẹ cô dạy cô biết yêu thương là gì, cũng dạy cô biết cách yêu thương người khác, càng cố gắng hết sức thỏa mãn vật chất tinh thần cho cô.Cả nhà Giang Miên Miên ở trong phòng bàn bạc chuyện này xong, sau đó quyết định nói cho những người khác trong nhà.Vừa hay lúc này những người khác trong nhà đều đang ở gian nhà chính, chỉ là sắc mặt ai nấy đều không vui vẻ, thở ngắn than dài. Hiển nhiên là vì sự việc xảy ra lúc buổi sáng.Giang Trường Hải đưa vợ đến ngồi cạnh hai ông bà cụ rồi ngồi xuống, lộ ra vẻ mặt đau xót: “Haiz, cha mẹ, sự việc hôm nay khiến con thấy rất đau lòng. Cha mẹ xem, mấy năm nay con làm ăn cũng kiếm được ít tiền, vì vậy con muốn bỏ tiền của mình ra sửa lại con đường từ thôn chúng ta lên trấn, lại xây thêm một cây cầu. Như vậy sau này những người ở mấy thôn bên này cũng sẽ không vì đi đường tắt mà xảy ra tai nạn nữa. Sửa một con đường, xây một cây cầu, bỏ ra một, hai vạn chắc cũng đủ rồi.”Giang Trường Hải vừa dứt lời, người nhà họ Giang ai nấy đều kinh ngạc nhìn về phía ông. Bọn họ biết là ông có tiền, nhưng không thể ngờ rằng ông lại có nhiều tiền như vậy. Một, hai vạn đồng cũng không phải số tiền nhỏ, ông muốn bỏ ra thì cứ bỏ ra vậy sao?Việc làm ăn của ông kiếm được nhiều tiền thật đấy.Chiêu Đệ cũng bị sự hào phóng của Giang Trường Hải làm cho kinh ngạc, ông ta có nhiều tiền như vậy, chắc chắn là ông ta đang lén lút làm ăn. Cả nhà ông ta đúng là âm hiểm xảo trá.Ông ta len lén tự kiếm tiền mà cũng không đưa nhà bọn họ theo cùng, cha mẹ cô ta còn nói cả nhà ông ta tốt, tốt chỗ nào? Chỉ biết tự kiếm tiền mà không đưa anh em của mình theo, tôi khinh, đúng là đồ ích kỷ.Giang Đại Sơn nghe con trai lớn nói vậy, trong lòng rất vui vẻ. Ông có được tấm lòng lương thiện này, kiếm được tiền biết báo đáp thôn xóm, xứng đáng là con cháu nhà họ Giang bọn họ.“Được, lão đại con nói đúng. Cha cũng không muốn chứng kiến chuyện như ngày hôm nay nữa. Những năm nay hầu như năm nào cũng có chuyện như vậy xảy ra. Chỉ là vẫn luôn không xảy ra việc lớn, công xã cũng không quá coi trọng. Bây giờ chúng ta có năng lực, sửa cầu sửa đường cho thôn cũng là tạo phúc cho mọi người, tạo phúc cho con cháu, là một chuyện có công đức lớn. Cha ủng hộ con, cứ yên tâm mà làm.” Giang Đại Sơn hiếm khi nói nhiều như vậy.Giang Đại Sơn vừa mới tán thành xong, bỗng nhiên lại nghĩ đến điều gì đó. Ông ta cau mày, có chút lo lắng hỏi Giang Trường Hải: “Lão đại, con làm việc tốt cha cũng không cản con. Nhưng con bỗng nhiên lấy ra nhiều tiền như vậy, nếu như có kẻ tiểu nhân ghen tị nhà chúng ta sống tốt, có khi nào túm lấy chuyện này đến huyện tố cáo con làm những việc đầu cơ trục lợi đó, bêu xấu con là nhà tư bản không?”Thực ra cũng không trách Giang Đại Sơn lại lo lắng như vậy, thông tin ở thời đại này vẫn chưa phát triển, nông thôn cũng không có báo để biết được tình hình ở bên ngoài. Vậy nên thông tin của bọn họ khá là lạc hậu, không biết đến sự phát triển ở bên ngoài.Tư tưởng của bọn họ vẫn dừng lại ở mấy năm trước, coi đầu cơ trục lợi là phạm pháp, bắt được sẽ bị phê bình.Giang Trường Hải thấy được sự lo lắng của cha mình, vừa định lên tiếng giải thích thì Giang Trường Phụng đã nói trước: “Cha, cha không cần lo lắng những chuyện này. Bây giờ nhà nước ta đã không còn quản những việc này nữa. Hơn nữa những việc mà bây giờ anh cả đang làm không gọi là đầu cơ trục lợi, hiện giờ chúng ta gọi là làm ăn. Hơn nữa những việc mà anh cả làm đều là việc tốt, cha yên tâm đi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận