Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 377. Nở mày nở mặt về thôn 2

Người trong thành phố này quả là có tiền, ông mua một ngôi nhà riêng đã gần như tiêu hết tiền bạc vốn liếng, người ta ra ngoài một chuyến lái chiếc xe tận mấy chục ngàn đồng.
Đàn ông bản tính trời sinh đều yêu thích xe, Giang Trường Hải tuy rất thích nhưng vì không muốn để con gái mình mất mặt, ông đành kiềm chế bản thân chỉ liếc nhìn sơ vài cái.
Ngồi chiếc xe xịn sò như vậy về thôn nhất định sẽ gây ra xôn xao.
Cả gia đình ba người và hai phóng viên ngồi trên chiếc xe Jeep, Giang Trường Hải ngồi ở ghế sau, chỉ đường cho phóng viên Triệu lái xe.
Cả đám người bọn họ vừa ra khỏi trấn, thì lãnh đạo trong trấn đã nhận được tin tức đến nhà của họ, ông ta gõ cửa hết nửa ngày không thấy ai bước ra, lòng đang sốt ruột vô cùng.
Cùng lúc này nhìn thấy hàng xóm của Giang Trường Hải mở cửa, ló đầu nhìn sang đây.
“Ồ, đây không phải là cục trưởng Vương sao? Ngài tới tìm Tiểu Giang à?” Thím Lý tươi cười bước ra hỏi.
“Đúng thế, chị biết họ đi đâu rồi không?” Cục trưởng Vương vội vã hỏi.
“À, tôi vừa thấy họ ngồi xe con ra ngoài rồi, nói là hình như đi thôn Thạch Kiều.”
Khi nãy đúng lúc thím Lý ra lấy đồ thì gặp cả gia đình họ ngồi lên chiếc xe con.
Nhìn thấy trong số họ có một người đàn ông cầm theo máy ảnh, bà ta biết ngay những người đó chắc hẳn là phóng viên mà ngày hôm qua nhắc đến.
Phút chốc hối hận sao bản thân không bước ra sớm hơn, bây giờ người ta cũng đi rồi, bà ta không kịp ké cơ hội xuất hiện trên báo.
“Được, tôi biết rồi, cảm ơn chị nhé.” Cục trưởng Vương nói dứt lời liền vội vàng lên xe đạp chạy về hướng thôn Thạch Kiều.
Dưới sự chỉ đường của Giang Trường Hải, họ đã rất thuận lợi đến được thôn Thạch Kiều, đỗ xe trước cửa thôn.
“Wow, mọi người xem kìa, có một chiếc xe con rất đẹp đỗ trước cửa thôn chúng ta kìa.” Một chàng trai đang làm việc ở ngay cửa thôn tinh mắt nhìn thấy chiếc xe Jeep sau đó kinh ngạc hô lên.
“Cái gì? Thật sao? Đây là xe của nhà nào thế? Cũng thật là sang trọng quá, đây là xe của vị nhân vật lớn nào vậy? Họ đến thôn chúng ta làm gì chứ?”
Những người đang làm việc ở cửa thôn đều đi lại, nhìn chiếc xe Jeep đó từ xa, đoán xem họ đến đây để làm gì?
Phải biết là dù là trong trấn cũng không có được mấy chiếc xe con, bây giờ đột nhiên nhìn thấy chiếc xe còn tốt hơn cả xe con thì họ đều cực kì kinh ngạc.
Chính trong lúc họ nhìn chiếc xe Jeep mà suy đoán thì cửa xe mở ra, cả gia đình ba người Giang Trường Hải ăn mặc tươm tất bước xuống xe.
“Trường, Trường Hải, ôi trời ơi, tôi, tôi không nhìn nhầm chứ? Đó là Giang Trường Hải sao?” Một người thôn dân nhìn thấy Giang Trường Hải bọn họ, không dám tin mà dụi dụi mắt, sợ rằng bản thân nhìn nhầm, không ngừng níu lấy người bên cạnh hỏi.
“Thật là cậu ta, là Giang Trường Hải.” Người trong thôn đều như đang nằm mơ nhìn gia đình Giang Trường Hải.
Họ làm sao cũng không ngờ tới được cả gia đình Giang Trường Hải lại bước xuống từ chiếc xe cao cấp như vậy, họ không phải chỉ mới dọn vào trấn hai tháng thôi sao? Sao lại có thể mua nổi xe chứ?
Do đó tất cả đều ùa tới vừa kinh ngạc lại vừa hiếu kỳ hỏi: “Trường Hải, xe này là của ai? Sao mọi người lại bước xuống từ chiếc xe xịn như vậy?”
“Hai vị này là phóng viên trong thành phố chúng ta, đây là xe của họ, hôm nay họ tới đây là để phỏng vấn Miên Miên.” Vì muốn để lại ấn tượng tốt trước mặt phóng viên, Giang Trường Hải cố gắng không thể hiện thái độ quá đắc ý.
“Phỏng vấn Tam Nha?! Tại sao lại phỏng vấn Tam Nha nhà cậu hả?”
“Chào các bà con thân mến……” Thợ quay phim Ngô nói lại một lần chuyện đến phỏng vấn Giang Miên Miên.
Những người đầu óc lanh lẹ trong thôn liền lập tức ba chân bốn cẳng chạy vào thôn, đi thông báo cho thôn trưởng và người nhà họ Giang.
Còn những người khác theo phía sau Giang Trường Hải bọn họ, vây quanh họ cùng đi về phía nhà họ Giang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận