Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 632 - Làm Nhị Nha bị chọc tức



Cậu bé lấy được bánh ngọt, cả đũa cũng không thèm cầm, lập tức cắn miếng bánh ngọt: “Ưm, Miên Miên, cái bánh ngọt này ăn ngon quá.”Trình Anq nhìn bánh ngọt tản ra mùi hương ngọt ngào trong tay, cầm đũa lên, gắp một miếng nhỏ, đặt vào trong miệng, cẩn thận thưởng thức mùi vị, nụ vị giác trong nháy mắt đã bị chinh phục.Cái bánh ngọt này ăn thật sự quá ngon!Nói không hề khoa trương xíu nào, đây chính là bánh ngọt ngon nhất mà đời này bà ta từng được ăn!Nhưng mà bà ta chỉ nếm một miếng thì không ăn nữa, bữa tiệc sinh nhật này Chiêu Đệ lại không đến, đồ ăn ngon như vậy, đứa nhỏ này chưa từng ăn, trong lòng bà ta thấy không dễ chịu.Cho nên bà ta định đợi lát nữa mang bánh ngọt về cho Chiêu Đệ nếm thử.Đại Nha ngồi sau lưng bà ta cũng cẩn thận từng chút ăn nửa cái bánh ngọt, còn lại một nửa, trong lòng cô bé cũng nhớ tới cô em gái không đến lần này.Trình Anq thấy Đại Nha chỉ ăn một nửa, biết suy nghĩ của cô bé, thấy tình cảm của mấy người con gái của mình tốt, bà ta cũng hết sức vui mừng.Nhưng mà bà ta vẫn mở miệng khuyên: “Đại Nha, bánh ngọt này con cứ ăn đi, không cần chừa cho Chiêu Đệ, phần của mẹ cho con bé là được rồi.”Đại Nha thấy cái bánh ngọt của mẹ cô bé gần như là không có đụng tới, cô cầm đũa gắp một miếng lớn vào miệng mẹ cô bé: “Dạ mẹ, con biết rồi, mẹ cũng ăn một miếng nữa đi.”Trình Anq bất ngờ không kịp đề phòng bị đn nhét bánh ngọt vào, chỉ có thể nhận lấy tấm lòng hiếu thảo của con gái.Vốn là Nhị Nha lấy được bánh ngọt trước, cô bé cũng muốn giữ lại cho Chiêu Đệ, nhưng mà cô bé nhớ tới hai ngày trước cô bé và Chiêu Đệ xảy ra cãi vả, nên không muốn giữ lại cái gì cho cô ta cả.Đứa nhỏ Chiêu Đệ này không biết bị làm sao, không còn ngoan ngoãn và hiểu chuyện như khi còn bé, cả nhà bác cả giúp cho nhà họ nhiều như vậy, nhưng mà cô ta lại không chỉ không cảm kích mà còn luôn luôn nói xấu bọn họ.Cô bé nói cô ta vài câu, cô ta còn cảm thấy cô ta không sai, làm Nhị Nha bị chọc tức.Cho nên khi phát hiện mẹ cô bé ngay cả bánh ngọt cũng không nỡ ăn, còn muốn chừa lại cho Chiêu Đệ, cô bé lại càng tức giận hơn!Trải qua mấy lần tới thị trấn, Nhị Nha đã nhận ra là Chiêu Đệ cố ý giả bệnh, không muốn tới, cô ta không tới không được ăn bánh ngọt, còn muốn ăn phần bánh ngọt kia của mẹ cô bé, điều này càng khiến cô bé tức giận hơn!Cái bánh ngọt này quý và ăn ngon biết bao nhiêu, lần này không ăn được thì làm gì còn cơ hội ăn lần nữa chứ.Nhị Nha xót mẹ cô bé, nhanh chóng gắp một miếng lớn nhét vào trong miệng mẹ cô bé.“Được rồi Đại Nha, Nhị Nha, mẹ ăn no rồi, không ăn được nữa, mấy con cứ ngoan ngoãn ăn của mình đi.” Đợi sau khi Trình Anq nuốt miếng bánh ngọt Nhị Nha đút cho bà ta xuống, bà ta vội vàng dặn dò.Ăn xong bánh sinh nhật, Tôn Lệ Hà và Trình Anq cực kỳ biết nhìn mà đi vào phòng bếp phụ Tô Uyển Ngọc dọn dẹp chén đũa.Mấy người đàn ông ngồi trong phòng khách, uống trà tán dóc, mà tụi nhỏ thì chẳng thèm xem đến ti vi, cứ quấn lấy đám người Úc Thừa và Đường Lâm nói tiếp chuyện khi sáng chưa nói xong.Thl đứng trong phòng bếp rộng rãi, sáng sửa rửa chén, khi đưa chén cho Tô Uyển Ngọc, bà ta liền cười híp mắt hỏi: “Chị cả à, bánh ngọt Miên Miên làm sao mày ngon vậy? Là dùng gì để làm thế? Có tốn công lắm không?”Câu hỏi của Tôn Lệ Hà hấp dẫn sự chú ý của người nhà họ Giang, bọn họ cũng muốn biết cuối cùng bánh ngọt ăn ngọt như vậy được làm ra thế nào.Lúc này bọn họ dừng chủ đề lại, cũng nghiêng lỗ tai chờ câu trả lời của Tô Uyển Ngọc.“Tốn công lắm, Miên Miên làm tới trưa mới làm xong đấy, làm bánh ngọt phải dùng sữa bò, trứng gà, bột mì, còn có đường cát trắng, một vài thứ khác.” Tô Uyển Ngọc cũng không giấu giếm, trực tiếp nói cho Tôn Lệ Hà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận