Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 543 - Không vượt qua thời đại



Hệ thống: “Yên tâm đi ký chủ của tôi, tôi sẽ cung cấp cho cô tất cả thiết bị, vật liệu và tài liệu tương quan không vượt qua thời đại này, bao gồm cả kỹ thuật hiện giờ của đất nước cô và kỹ thuật mới nhất của nước ngoài.”Giang Miên Miên nghe những thứ này, lúc này mới cảm thấy một điểm trí lực này của cô không xài uổng phí.Sau khi xem xong hai tập phim, Giang Trường Hải nộp tiền lên: “Vợ này, lần này anh kiếm được hơn hai nghìn bốn trăm, vé xe lửa tốn hơn một trăm, cái ti vi này hai trăm chín mươi đồng, lần này anh vừa về là đến chỗ ông Ngưu trước, em cũng biết đó, gần đây anh ấy hối anh quá trời, nên anh vừa xuống xe lửa là đã đưa đồ qua cho anh ấy.”“Còn có nhân viên bán hàng của Cung tiêu xã, hai người bọn họ liền bao trọn đồ mà anh mua từ Hải Thành về lần này, cứ luôn hỏi anh khi nào anh lại đi đó.” Giang Trường Hải kể lịch trình hôm nay của ông cho Tô Uyển Ngọc nghe.“Xem ra đồ của Hải Thành này thật sự rất được chào đón ở trấn trên chúng ta ha.” Tô Uyển Ngọc cảm khái nói.“Còn không phỉa sao, chờ lần sau có cơ hội, anh còn phải đi nữa, mặc dù có hơi mệt nhưng mà kiếm được thật nhiều tiền nha.”Giang Trường Hải vừa nói vừa đem túi xách của ông từ trên ghế salon xuống, lấy từ trong ra sáu cái đĩa băng từ, mặt đầy vẻ khoe khoang quơ trước mặt Giang Miên Miên: “Con gái, con xem cái này cái gì nè? Nghe người Hải Thanh nói, đây chính là băng từ mới nhất nha.”“Quao, băng từ, cha, cha tốt quá đi, mau cho con xem có bài hát gì đây.” Giang Miên Miên kinh ngạc lấy băng từ, hưng phấn bài hát trên băng từ.Bây giờ trong nước vẫn chưa thông dụng máy nghe băng cassette cá nhân, cho nên những đĩa băng từ này rất khó mua được ở thành phố, chớ đừng nói tới ở thành phố nhỏ của bọn họ.Trước đó ông mua cho Giang Miên Miên đều là băng từ tiếng Anh, lần này Giang Trường Hải đi Hải Thành, thấy có người mua băng từ bài hát, vội vàng đi mua mấy đĩa về để cho con gái ông có thể nghe vài bài hát, thả lỏng một chút, chứ không cần phải luôn học tập thế.“Cha thấy ở Hải Thành, cũng biết là con nhất định sẽ thích, những cái này con cứ nghe hết trước đi, đợi lần sau cha đi Hải Thành lại mua thêm cho con.” Giang Trường Hải cười ha hả nói.“Dạ, cha là tốt nhất.” Giang Miên Miên tiến lên hôn cha cô một cái, sau đó vui sướng ôm băng từ về phòng lấy máy nghe băng cassette nghe.Giang Trường Hải lại lấy từ trong túi xách ra hết mấy chai chai lọ lọ, tất cả đều nhét vào hết trong tay của Tô Uyển Ngọc.Giang Trường Hải như giành công mà nói: “Vợ nè, những đồ này là anh mua cho em, anh nghe mấy nhân viên bán hàng trong trung tâm Bách hóa Hải Thành nói, những cái này đều là món mà mấy cô ấy bán tốt nhất, bán chạy nhất.”Tô Uyển Ngọc nhìn chai chai lọ lọ trong tay, thấy bên trong có kem ngọc trai, phấn trứng vịt, còn có một cái lọ thủy tinh màu vàng, nắp bạc, trên viết đầy chữ tiếng Anh.Cô cầm lọ nhìn một chút, biết đây chính là kem dưỡng tay Hazeline.Giang Trường Hải thấy vợ ông cầm nhìn hồi lâu, cười hỏi: “Sao nào? Vợ à, em thích không?”“Thích ạ, anh Hải, những thứ này anh mua em đều thích hết, anh thật là có mắt nhìn quá.” Tô Uyển Ngọc vui vẻ nói.Cái kem dưỡng da Hazeline này, bà đã nghe mấy người hàng xóm nói tới, nói nó có hiệu quả cực kỳ tốt, sau khi dùng, màu da cũng sẽ trắng nõn, sáng sủa.Mặc dù da bà đã rất trắng, nhưng mà có ai chê da mình trắng hơn, nhẵn bóng mềm mại đâu.“Em thích thì tốt rồi, cứ tha hồ dùng, dùng hết thì lần sau anh đi Hải Thành lại mua cho em.” Biểu cảm của Giang Trường Hải vừa sảng khoái lại cưng chìu.“Dạ, trước khoan hẳn mua nữa, mặc dù mấy cái này trông không lớn nhưng mà có thể thoa rất lâu đó.” Tô Uyển Ngọc cực kỳ yêu thích cầm lấy mấy chai chai lọ lọ này, nhìn kỹ nhãn hiệu phía trên

Bạn cần đăng nhập để bình luận