Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 664 - Giấu còn giấu không kịp



Trước đây bà ta cũng không biết Tô Uyển Ngọc lợi hại như vậy, lại còn có thể đi làm chính thức cho nhà nước. Chuyện này còn lợi hại hơn công việc tạm thời ở xưởng vận chuyển của anh cả.Vốn dĩ đã có một bác cả làm công nhân ở xưởng vận chuyển nên mỗi lần bà ta về nhà mẹ đẻ cũng được nhiệt tình tiếp đãi.Bây giờ lại có thêm một chị dâu đi làm nhà nước ở trên trấn, sau này bà ta về nhà mẹ đẻ sẽ càng có thể diện hơn.Giang Trường Hà và Triệu Tiểu Quyên cũng vui mừng thay cho chi thứ nhất, cảm thấy quả nhiên người tốt sẽ có phúc báo.Chi thứ nhất giúp đỡ nhà bọn họ nhiều như vậy, bây giờ chị dâu cũng có công việc tốt. Cuộc sống của bọn họ sau này chắc chắn sẽ càng tốt hơn.Trương Quế Hoa lại càng cười không khép được miệng, bây giờ bà ta nhìn Tô Uyển Ngọc nhìn thế nào cũng thấy tốt.Không chê bai người ta cơ thể yếu ớt, không thể sinh cháu cho bà ta, cũng không ngại bà lười biếng ham ăn, không thích làm việc.Những khuyết điểm trong mắt bà ta trước kia, bây giờ hoàn toàn biến thành ưu điểm.Con dâu cả không phải là người để đi làm những việc này, người ta trời sinh đã là để làm người thành phố.“Thằng cả, con dâu cả, phiên dịch viên là làm gì vậy?” Trương Quế Hoa tò mò hỏi.“Ha ha, mẹ, phiên dịch chính là dịch lại những từ ngữ của người ngoại quốc thành ngôn ngữ của người Trung Quốc chúng ta. Vợ con biết bốn loại ngôn ngữ, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Nga và cả tiếng Đức. Vợ con nói rất giỏi, cũng có thể đối thoại bình thường với người ngoại quốc. Vài ngày trước cô ấy còn đi xưởng hóa chất giúp người ta tiếp đón khách hàng người Đức đấy.” Giang Trường Hải có được cơ hội liền bắt đầu tâng bốc.“Bốn loại ngôn ngữ, trời ạ, con dâu cả, con thật lợi hại.” Trương Quế Hoa nuốt nước bọt, khâm phục nói.Con dâu cả cũng thật biết khiêm tốn. Bọn họ ở chung với nhau nhiều năm như vậy, bà ta cũng chưa hề nghe Tô Uyển Ngọc nói rằng mình biết nhiều ngôn ngữ như vậy.Nếu như Tô Uyển Ngọc biết được suy nghĩ trong lòng của mẹ chồng lúc này, chỉ e sẽ cười đến vỡ bụng.Phải biết rằng mấy năm trước bà ta còn mang tiếng là năm giai cấp đen, sao bà ta dám nói rằng mình biết nhiều loại ngôn ngữ như vậy.Giấu còn giấu không kịp, nói ra chẳng phải tự tìm rắc rối sao?“Đương nhiên, vợ con là lợi hại nhất. Mẹ, mẹ có biết hôm vợ con đi xưởng hóa chất tiếp đãi khách hàng kiếm được bao nhiêu tiền không?” Giang Trường Hải đắc ý hỏi.“Bao nhiêu tiền?” Trương Quế Hoa vừa nghe đến chuyện liên quan đến tiền, liền vô cùng tích cực.Những người khác của nhà họ Giang cũng vểnh tai lên nghe, muốn nghe xem một ngày Tô Uyển Ngọc có thể kiếm được bao nhiêu tiền.Giang Trường Hải giơ hai ngón tay ra huơ huơ trước mặt mẹ mình: “Hai mươi đồng, cộng thêm hai phiếu công nghiệp.”“Bao nhiêu? Hai mươi?” Trương Quế Hoa âm thanh gay gắt hỏi.“Vâng, mẹ đừng kích động, chính là hai mươi đồng.” Giang Trường Hải thấy mẹ mình kích động như vậy, vội vàng vỗ lên lưng bà ta trấn an.“Hai mươi đồng một ngày? Cái này, cướp tiền cũng không thể nhanh như vậy.” Trương Quế Hoa ngày hôm nay thực sự đã chịu quá nhiều kích thích, bà ta tự lẩm bẩm.Ngay cả Giang Đại Sơn vẫn luôn bình tĩnh nghe thấy con dâu cả một ngày có thể kiếm được hai mươi đồng, cũng kích động đến mức suýt nữa thì bị tẩu thuốc làm bị bỏng.Đây, đúng là quá giỏi rồi. Tiền lương một ngày đã bằng bọn họ làm việc cực nhọc ngoài đồng suốt một tháng.Những người khác của nhà họ Giang cũng bị Giang Trường Hải kích thích đến ngây ngốc nhìn Tô Uyển Ngọc, dường như chưa từng quen biết bà.Tô Uyển Ngọc trong lòng đắc ý, nhưng ngoài miệng vẫn khiêm tốn giải thích: “Cha mẹ, lần trước con có thể kiếm được nhiều tiền như vậy vì công việc đó cũng như một lần mua bán. Công việc như vậy một năm cũng không gặp được mấy lần. Bây giờ mỗi tháng con cũng chỉ kiếm được hai mươi lăm đồng.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận