Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 448. Nói vài lời tử tế

Khi Chu Yến Vũ nghe được tin từ những phu nhân khác nói rằng mấy ngày gần đây ngày nào Úc Thừa cũng dẫn Giang Miên Miên đến chơi cùng những đứa trẻ của một số gia đình khác, lòng bà ta khẽ rung động, trong đầu nảy ra một ý tưởng.
Sáng sớm, Chu Yến Vũ dẫn Úc Duệ Hiên cầm theo vài gói đồ ăn vặt nhập khẩu và sản phẩm dinh dưỡng cao cấp đến chỗ của ông cụ Úc.
Vừa đúng lúc ông cụ ở nhà: “Các người đến đây làm gì?”
Bởi vì thường ngày Úc Thừa sống ở đây nên Chu Yến Vũ rất hiếm khi đến chỗ ông cụ, lần nào bà ta đến cũng đi cùng với Úc Hoa Huân, và luôn gọi điện báo trước.
“Cha, cha ở nhà sao? Con dẫn Duệ Hiên tới thăm Miên Miên, đứa nhỏ này lần trước không hiểu chuyện ra tay đánh em, con mua chút đồ đến đây để đứa nhỏ xin lỗi.” Chu Yến Vũ tươi cười nói.
Ông cụ Úc gật nhẹ đầu: “Ừ, đúng là nên xin lỗi.”
Nhìn Úc Duệ Hiên mím môi vẻ mặt uất ức, Úc Thừa nheo mắt, lạnh lùng nói: “Đây là thái độ xin lỗi của em à?”
Nghe vậy, Úc Duệ Hiên liền trợn tròn mắt, vừa giận dữ lại vừa uất ức, cậu ta rất muốn quay lưng rời khỏi ngay lập tức.
Nhưng Chu Yến Vũ đẩy nhẹ cậu ta một cái, nói: “Duệ Hiên, lúc ở nhà con nói với mẹ như thế nào, không phải nói muốn đến xin lỗi em gái sao, bây giờ em ở đây nè, mau xin lỗi đi.”
Úc Duệ Hiên nghĩ đến những gì mẹ cậu ta nói nói với cậu ta lúc ở nhà, không cam tâm bước tới, nhìn Giang Miên Miên nói: “Miên Miên, chuyện xảy ra lần trước là lỗi của anh, em đừng giận anh, sau này chúng ta cùng chơi với nhau nhé?”
“Miên Miên, anh trai biết lỗi rồi, cháu có thể tha thứ cho anh được không? Để ngày mai anh đưa cháu đi chơi.” Cuối cùng Chu Yến Vũ cũng lộ ra mục đích thực sự lần này đến đây của mình.
Lần này bà ta đến đây là muốn con trai mình gia nhập vào hội bạn bè của Úc Thừa.
Bởi vì con trai bà ta còn nhỏ và tính tình hơi kiêu ngạo, những đứa trẻ thích chơi với nó đều xuất thân từ gia đình thấp kém hơn gia đình họ, vốn dĩ không thể sánh bằng với đám Trình An.
Hoặc là con trai thứ trong gia đình, hoặc là con trai út, hoặc thậm chí là con ngoài giá thú, tất cả đều có anh trai xuất sắc có thể kế thừa gia nghiệp.
Với thân phận và điều kiện như vậy của họ có nghĩa là các nguồn lực và mối quan hệ của gia đình họ trong tương lai sẽ không rơi vào tay họ.
Kết bạn với những người thế này, ăn uống vui vẻ cùng nhau thì được, nhưng một khi gặp chuyện cần giúp đỡ thì họ vốn không thể giúp được gì.
So với những bạn bè của Úc Thừa quả thực khác biệt một trời một vực.
Với hội bạn bè như vậy, sau này con trai bà ta lấy gì để tranh giành gia nghiệp nhà họ Úc với Úc Thừa?!
Cũng chính vì lý do này bà ta mới thuyết phục con trai mình đến đây xin lỗi con bé nhà quê Giang Miên Miên này.
Và cũng có thể để ông cụ biết rằng Duệ Hiên là một đứa bé biết sai chịu sửa, tốt tính hiền lành.
Bà ta cảm thấy Giang Miên Miên chỉ là một con bé nông thôn không hiểu biết gì, chỉ cần bà ta dùng quà ăn vặt và vài lời nói tử tế, chẳng phải con bé sẽ bị dỗ dành êm xuôi rồi sao?
Nhưng lần này bà ta đã sai, bởi vì cho dù cho bà ta có nói gì, Giang Miên Miên cũng không trả lời, mà là nhìn Úc Duệ Hiên với vẻ mặt sợ hãi.
Bà ta tưởng rằng lần trước Úc Duệ Hiên đã làm cho Giang Miên Miên sợ, bà ta bước tới trước một bước, hơi cúi người, dịu dàng nhìn Giang Miên Miên: “Miên Miên, sao vậy? Cháu không thích ăn những thứ này hả? Cháu thích ăn gì? Hãy nói với dì, dì sẽ mua hết cho cháu.”
Giang Miên Miên liếc nhìn Úc Duệ Hiên, rụt rè lắc đầu, cũng không nói thích ăn gì, cũng không nhận những món đồ từ tay Chu Yến Vũ.
Nhìn thấy cô như vậy, trong lòng Chu Yến Vũ thầm mắng, quả là đồ quê mùa không có hiểu biết, thật không làm nên tích sự gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận