Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 903 - Coi tivi thoải mái



Hai bà cháu dính nhau một lúc, thấy thời gian không còn sớm bèn đi ngủ trưa.Sau khi thức sau giấc trưa, cụ nhà chủ động bật tivi trong nhà lên, dặn dò Giang Miên Miên: "Miên Miên, buổi sáng đã học nhiều vậy rồi, buổi chiều đừng đọc sách nhìn tập nữa, ở nhà thoải mái xem tivi với anh cả và anh hai của cháu đi, muốn xem bao nhiêu thì cứ xem bấy nhiêu, xem mệt rồi thì lại cùng với Chí Văn và Chí Võ ra ngoài chơi.Chí Văn, Chí Võ nhìn thấy sự đối đãi khác biệt này của bà nội cậu, kinh ngạc mà trợn tròn mắt.Nên biết là lúc các cậu ở nhà coi tivi, cụ nhà xót tiền điện, lần nào cũng đều quy định thời gian coi tivi của các cậu.Lúc này đến chỗ Giang Miên Miên, chẳng những là được coi thoải mái mà thậm chí còn chủ động bật cả tivi cho cô!Nhưng mà hai anh em trái lại cũng không đố kỵ, dẫu sao hai anh em họ cũng là được thơm lây Giang Miên Miên có thể xem tivi.Chỉ vừa nghĩ buổi chiều không chỉ không cần phải ra đồng làm việc mà còn có thể thoải mái xem ti vi, nụ cười ngây ngô trên gương mặt của hai anh em cũng chưa từng giảm qua.Giang Miên Miên thấy bà cô quan tâm mình như vậy, cũng không từ chối sự yêu mến của cụ già: "Vâng cháu biết rồi bà nội, nội cứ đi làm đi không cần phải lo cho cháu đâu nội."Cụ nhà thấy cô đồng ý rồi, lúc này mới hài lòng cầm theo công cụ cùng với người nhà họ Giang ra đồng làm việc.Đợi đến khi người lớn đều đi hết rồi, Chí Văn và Chí Võ vội vàng sáp lại cạnh Giang Miên Miên, nịnh hót nói: "Miên Miên, đài này chán lắm, tụi mình coi đài khác đi, coi hoạt hình nhé.""Đúng đấy Miên Miên, tụi mình xem hoạt hình, cái này không thích hợp cho con nít xem." Chí Võ cũng lên tiếng khuyên.Giang Miên Miên nhìn hai anh em một cái, cực kỳ hào phóng nói: "Anh cả, anh hai, hai anh muốn xem gì thì cứ tự chọn đi, nhưng mà phải mở nhỏ tiếng một chút, em đi đọc sách, chúng ta không làm phiền nhau, ai cũng không được nói với bà nội, thành giao không?"Chí Văn và Chí Võ vừa nghe thấy lời, hai người trao đổi mắt với nhau, gật đầu liên tục: "Ừm ừm, được chứ Miên Miên, tụi anh không nói với bà nội đâu.""Được, thành giao nhé."Giang Miên Miên nói xong liền ôm theo sách nở nụ cười tươi rói đến phòng lớn, hai anh em Chí Văn và Chí Võ được như mong muốn bắt đầu xem phim hoạt hình yêu thích của mình.Giang Miên Miên đọc sách tận đến hơn ba giờ chiều, cảm thấy mắt mình hơi không được thoải mái mới đặt sách xuống đi ra ngoài, vừa đúng lúc hai anh em Chí Văn và Chí Võ cũng coi xong phim hoạt hình, đang tìm phim truyền hình khác để xem."Anh cả, anh hai, hai anh đã coi cả buổi chiều rồi, đừng coi nữa, chúng ta ra ngoài chơi một lúc đi, một chốc nữa là bà nội và mọi người về rồi." Giang Miên Miên đứng ở cửa, nhìn hai người đề nghị.Suy cho cùng thì hai anh em cũng còn nhỏ, lại không có khả năng tự kiềm chế, Giang Miên Miên sợ hai anh em cứ coi tivi như vậy, coi nữa sẽ bị cận thị mất. Ở thời đại này rất khó lắp thêm kính, vả lại cô cũng muốn ra ngoài đi dạo nghỉ ngơi một chút.Dứt khoát gọi theo hai người họ đi cùng, đợi đến lúc cụ nhà quay trở về, nhìn thấy bọn họ ra ngoài chơi chắc chắn cũng sẽ rất vui mừng.Mặc dù Chí Văn, Chí Võ vẫn chưa coi đủ, nhưng cũng không từ chối lời đề nghị của Giang Miên Miên, suy cho cùng hai anh em vẫn còn nhớ rất rõ lời dặn dò của cụ nhà trước khi ra ngoài đấy nhé.Hiện tại hai anh em cứ ngoan ngoãn nghe theo lời của Giang Miên Miên, ngày mai vẫn còn có thể dựa vào danh nghĩa bầu bạn với cô ở trong nhà coi tivi."Được, Miên Miên, chúng mình đi thôi." Chí Võ trực tiếp tắt tivi, chạy đến cạnh Giang Miên Miên, cười khì khì nói.Ba anh em đến bên cạnh dòng suối nhỏ, Giang Miên Miên thì ngồi cạnh bờ sông ngắm nhìn dòng suối nhỏ, thưởng thức bầu trời xanh, quan sát sóng lúa và thôn dân đang cực khổ vất vả ở phía xa xa, thả lỏng mắt.Đã rất lâu rồi cô cũng không trở về, nhìn thấy từng cảnh vật quen thuộc, đúng thật là rất hoài niệm.Còn hai anh em Chí Văn, Chí Võ lại chơi đùa chạy vòng quanh Giang Miên Miên, còn không thì lại leo cây, xuống suối, tóm lại là không có lúc nào ngồi yên một chỗ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận