Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 447. Danh tiếng của sữa đậu nành

Mặc dù sinh nhật của Úc Thừa có gặp một chút khó khăn nhưng cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp.
Sáng sớm hôm sau, lúc Giang Miên Miên xuống lầu, nhìn thấy trên bàn cơm rỗng tuếch, cô nghi hoặc nhìn Úc Thừa đang ngồi bên cạnh: “Anh Úc, hôm nay không có bữa sáng ạ?”
Khóe môi Úc Thừa nhếch lên, cố ý đùa cô: “Đúng rồi, hôm nay dì Tôn không chuẩn bị bữa sáng, cừu non, em đói bụng sao?”
“Dạ? Vậy chúng ta đi ra ngoài ăn đi anh Úc, em có tiền, em có thể mời anh.” Giang Miên Miên vỗ quần áo, vô cùng hào phóng nói.
“Ha ha, đùa em thôi, em đi sửa soạn một chút đi, lát nữa Trình An đến đây tìm chúng ta, hôm nay đưa em đi ra ngoài chơi, chúng ta ăn sáng ở bên ngoài.” Úc Thừa bước tới xoa đầu Giang Miên Miên.
Giang Miên Miên đã đến thành phố được vài ngày, nhưng cô vẫn luôn ở nhà làm quần áo, còn chưa đi ra ngoài chơi lần nào.
“Thật tuyệt, nhưng mà anh ơi, trước khi ra ngoài chơi chúng ta phải ăn sáng trước đã chứ.” Giang Miên Miên xoa xoa cái bụng xẹp lép của mình nói.
“Trình An dặn anh là không được cho em ăn sáng, cậu ấy muốn đưa em đi ăn đặc sản của thành phố.” Úc Thừa giải thích.
Trong số mấy người bọn họ thì Trình An là người sống phóng túng, biết nhiều thứ nhất, bình thường cậu cũng không có thời gian rảnh để đi ra ngoài chơi, về cơ bản đều huấn luyện ở trong quân đội, cho nên cậu mới tìm Trình An để dẫn hai người họ đi du lịch.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, hai người vừa nói xong thì Trình Anh đội mũ bước vào với nụ cười tiêu sái trên môi.
“Anh Úc, Miên Miên, chào buổi sáng.” Trình An tinh thần vô cùng phấn chấn vẫy tay chào hai người.
“Chào buổi sáng anh Trình.” Giang Miên Miên cũng vẫy tay đáp lại.
“Hai người đã sửa soạn xong chưa? Tài xế của tôi đang chờ ở bên ngoài đó.” Trình An hỏi.
“Sửa soạn xong rồi ạ, hôm nay chúng ta đi đâu vậy?” Giang Miên Miên tò mò hỏi.
“Hai người chưa ăn sáng đúng không? Tôi dẫn hai người đi ăn sáng trước, Miên Miên, em là thần đồng đúng không? Anh đưa em đi xem trường đại học đứng đầu thành phố bọn anh, đại học Thủ Đô và đại học Thanh Bắc, nếu em thích ăn vặt thì sau khi xem trường đại học xong chúng ta đi sang dinh thự ở phố bên kia, đó chính là phố ăn vặt đó, em thấy thế nào?” Trình An tràn trề hào hứng nói.
Giang Miên Miên vốn không định ăn sáng nhưng bây giờ nghe thấy có phố ăn vặt thì không nhịn được mà nuốt nước miếng, ánh mắt cô sáng ngời nhìn Trình An, gật đầu liên tục: “Được, được, tất cả đều nghe theo anh Trình An, chúng ta đi ăn cơm trước đi.”
“Được, vậy chúng ta xuất phát thôi.” Trình An kéo dài giọng nói.
Mấy người lên xe Jeep, đi đến một con phố có rất nhiều đặc trưng của thành phố, chỗ đó có rất nhiều hàng ăn sáng.
“Miên Miên, lại đây, em thích ăn cái gì? Để anh nói cho em nghe, bánh vòng chiên và sữa đậu nành ở quán này là ngon nhất đó, em có muốn ăn thử một chút không?” Trình An tủm tỉm cười đề xuất.
Giang Miên Miên cũng không phải là một đứa trẻ đến từ nông thôn thật, kiếp trước cô đã từng nghe qua danh tiếng của sữa đậu nành ở thành phố.
Cô nghĩ Trình An muốn lừa mình, Giang Miên Miên liên tục lắc đầu, chỉ vào một cửa hàng ăn sáng cách đó không xa: “Không cần đâu, anh Trình, em muốn ăn gan xào và bánh nướng.”
Trình An coi Giang Miên Miên là một cô gái dịu dàng yếu đuối, muốn trêu đùa cô một chút, hơn nữa, có anh Úc như hổ rình mồi ở bên cạnh, cậu ấy cũng không dám trêu đùa quá đáng.
Thấy Giang Miên Miên tự động né tránh, cậu nhún vai tỏ vẻ không sao cả, sau khi mấy người ăn sáng xong, Trình An bèn dẫn Giang Miên Miên đi chơi theo kế hoạch của mình.
Ngày hôm sau khi Hứa Thịnh có thời gian, anh cũng đi cùng Trình An đến nhà họ Úc, bốn người lại có thêm một ngày đi chơi vô cùng vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận