Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1074 - Từ nhỏ đã có tấm lòng tốt



"Đúng thế, con gái tôi là cô con gái tốt nhất trên đời này." Giang Trường Hải nghe bọn họ khích lệ con gái ông như thế, ông vừa kiêu ngạo vừa tự hào.Hai cha con Giang Đại Sơn và Giang Trường Hải ở nhà bí thư chơi hơn một giờ, sau khi giải quyết tất cả mọi chuyện xong, mới về nhà.Sau khi bọn họ về nhà, bí thư liền nhanh chóng bắt đầu hành động.Xế chiều hôm đó, bí thư liền triệu tập từng người trưởng thôn các thôn đến công xã họp, nói ra dự định của Giang Trường Hải và Giang Trường Phụng cho bọn họ.Biết được hai anh em nhà họ Giang vậy mà rộng rãi hào phóng như thế, các trưởng thôn vừa thấy cảm động lại thấy kính nể.Hai anh em nhà này thật không hổ danh là người năng lực và triển vọng nhất trong toàn công xã, xem lề lối nhà người ta, sau khi phát đạt, cũng không quên báo đáp cho thôn, bây giờ ấn tượng của bọn họ đối với hai anh em này ngày càng tốt hơn.Hơn nữa, sau khi cầu và đường được sửa chữa xong cũng mang lại rất nhiều lợi ích cho những thôn khác của họ, tất cả bọn họ đều rất biết ơn mấy người.Họp xong, các trưởng thôn trở về thôn, liền không chần chờ bắc loa lên.Lúc đầu, sau khi từng người trong thôn biết buổi sáng xảy ra tai nạn chết người ở sông, tâm tình đều rất nặng nề ngột ngạt, bây giờ tin tức này vừa công bố ra, bọn họ đều tràn đầy biết ơn và kính nể đối với hai anh em Giang Trường Hải.Thật sự là rộng rãi, và hào phóng quá đi!Còn dùng tiền của mình, vì công xã, vì các làng bọn họ mà sửa đường xây cầu, bọn họ thật sự rất cảm động.Nhà họ Giang vừa cơm nước xong xuôi, ngay lúc đang ở trong phòng ồn ào rôm rả thảo luận về chuyện xây cầu sửa đường, liền có người mang đồ đến cửa.Người nhà họ Giang nhìn thấy nhiều người tới như vậy, còn kinh ngạc không biết bọn họ muộn như vậy còn mang đồ đến đây làm gì.Bác gái họ Mạnh mang theo nửa con gà, vừa vào nhà liền nắm tay Trương Quế Hoa, kích động nói: "Chị à, chị thật sự là sinh được hai đứa con ngoan, trưởng thôn vừa rồi đều nói, hai đứa nhỏ Trường Hải và Trường Phụng sẵn lòng bỏ tiền của mình sửa đường, xây cầu cho chúng ta thôn, lại còn muốn quyên tiền cho trường học, hai đứa nhỏ này thật đúng là Bồ Tát sống của thôn Thạch Kiều chúng ta.""Ai u, tiểu Mạnh, em nói lời này là phóng đại quá rồi, Bồ Tát sống cái gì chứ, hai đứa nhỏ này chính là có lòng tốt, không nỡ nhìn thấy chuyện thảm như buổi sáng nay lại xảy ra mà thôi." Trương Quế Hoa vỗ vỗ tay bác gái họ Mạnh, nhẹ nhàng nói."Ai ui, chị à, chị đừng khiêm tốn, Trường Hải và Trường Phụng làm những việc này cho thôn chúng ta, đến ngay cả Bồ Tát cũng không làm được." Bác gái họ Mạnh nói lời này cực kỳ chân thành."Đúng vậy đó, thím Giang, thím đừng khiêm tốn nữa, đường trong thôn chúng ta, đều đã qua nhiều năm, mưa nhỏ một chút cũng đọng nước, năm ngoái ông cụ nhà tôi đi qua đường kia, không cẩn thận bị ngã xuống, phải ở nhà dưỡng thương hơn mấy tháng trời liền, bây giờ Trường Hải muốn tu sửa đường, vậy thật đúng là giúp chúng ta một đại ân.""Trường Phụng và Trường Hải thật sự là đứa trẻ ngoan hiếm có, Trường Hải mặc dù lúc nhỏ tinh nghịch chút, nhưng từ nhỏ đã có tấm lòng tốt.""Đúng vậy đó, đứa nhỏ này từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, vừa nhìn đã biết là người làm chuyện lớn. Trường Phụng cũng giỏi, một cô bé nho nhỏ, đi nơi xa tận Hương Thành dốc sức làm việc, bây giờ lên làm bà chủ lớn, em gái Quế Hoa à, có hai đứa con ưu tú như thế, em đúng là kiếp trước tích được công đức to lớn."Mọi người trong thôn vây quanh Trương Quế Hoa và Giang Đại Sơn mồm năm miệng mười ca ngợi, thổi phồng đến mức nụ cười trên mặt hai người Trương Quế Hoa và Giang Đại Sơn liền không ngừng lại được.Mà bên này Giang Trường Hải và Giang Trường Phụng thì bị người trẻ tuổi trong thôn vây vào giữa.Tiểu Trụ Tử mang theo một giỏ nấm nhỏ, đưa tới: "Anh Trường Hải, chị Trường Phụng, thật sự là rất cảm ơn hai người, hai người vì thôn chúng ta làm những chuyện này, chúng ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ, đây là một chút tấm lòng của nhà chúng ta."

Bạn cần đăng nhập để bình luận