Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 347. Đi nhầm phòng học 1

Mà trái lại Chiêu Đệ cũng không có phản ứng gì quá lớn.
Bởi vì cô ta biết một nhà phòng lớn, sau này còn tốt hơn bây giờ nữa, mà sự khen ngợi của các thôn dân, sẽ vẫn luôn kéo dài nữa.
Bây giờ cô ta cũng chỉ mong em trai ra đời, như vậy sau này một nhà bọn họ kiếm được tiền rồi, cũng sẽ được người trong thôn hâm mộ tâng bốc như vậy.
Nhưng, bây giờ cả nhà Tam Nha đều dọn đến trên trấn, sau này cô ta chỉ có thể gặp cô ở trong trường, trừ thời gian lên lớp ra, làm cho thời gian cô ta gặp Tam Nha phải đếm trên đầu ngón tay.
Lúc đầu, ở trường học cô ta cũng không có nhiều cơ hội gần đối phương, trong lúc nghỉ giải lao, mặc kệ Tam Nha đi vệ sinh hay ra ngoài chơi, bên cạnh đều có một đám nữ sinh đi theo.
Lúc ăn cơm trưa cũng có một đám người cướp chỗ ngồi cạnh Tam Nha, đi học hay tan học cô ta đều không thể đi cùng cô.
Nhưng lúc trước khi Tam Nha còn ở nhà, buổi tối và cuối tuần, hai người đều sẽ ở cùng nhau.
Tiếp tục như vậy, cô ta và Tam Nha sẽ trở nên xa lạ, vậy sau này nếu Úc Thừa đến, Tam Nha sẽ càng không dẫn cô ta theo chơi cùng nữa!
Loại chuyện này rất bất lợi với cô ta, nghĩ đến những chuyện này, Chiêu Đệ không khỏi có chút buồn rầu.
Nhưng tình huống này cũng không bởi vì sự nôn nóng của cô ta mà thay đổi.
Thời gian rất nhanh đến cuối kỳ, trong khoảng thời gian này Giang Miên Miên kết hợp học tập và vui chơi, trạng thái học tập vẫn luôn rất tốt.
Rốt cuộc trước một tuần lễ diễn ra kỳ thi cuối kỳ, cô đã học xong chương trình học lớp năm, đã sớm cầm được thành tích tốt một trăm điểm.
Làm cho hiệu trưởng và hai thầy giáo càng tin tưởng vào cuộc thi lên lớp tuần sau.
"Bạn học Giang Miên Miên, kiến thức của em đã nắm giữ rất tốt, một tuần lễ cuối cùng, không nên quá cực khổ, cứ giữ trạng thái tốt như vậy, thầy tin tưởng em, nhất định có thể trong kỳ thi lên lớp, lấy được thành tích tốt." Lưu Văn khích lệ.
Mặc dụ bộ dạng Lưu Văn bình tĩnh như thường, nhưng trong lòng thầy ấy lại vừa mong đợi vừa căng thẳng.
"Vâng, em nhất định sẽ cố gắng." Giang Miên Miên cũng ngoan ngoãn gật đầu, cô cũng có lòng tin với mình.
Bởi vì mỗi lần cô học xong, liền làm sách kiểm tra của hệ thống, bài thi trong đó còn khó hơn thầy cho cô nhiều.
Mặc dù phần viết văn của ngữ văn bị trừ hai điểm, nhưng lúc đó hệ thống quá nghiêm khắc.
Mặc kệ như thế nào, cô vẫn còn dư một tuần lễ nữa để chuẩn bị, chuyên chú học tập phần viết văn.
Rất nhanh đến ngày thi cuối cùng, Giang Trường Hải đưa Giang Miên Miên đến trước cửa trường học, ông có chút căng thẳng nói: "Con gái, một lát nữa thi đừng căng thẳng, con cứ phát huy như bình thường là được, cha tin tưởng vào thực lực của con."
Giang Trường Hải nói xong, còn giờ quả đấm về phía Giang Miên Miên, cổ vũ con gái cố gắng lên.
"Yên tâm đi, cha, con có lòng tin." Trong lòng Giang Miên Miên đã có dự tính rồi.
Giang Trường Hải thấy con gái tự tin như vậy, ông cũng không khẩn trương như vậy nữa.
"Được rồi, nhanh vào đi thôi, đi vào sớm một chút tìm phòng thi, buổi tối cha tới đón con." Giang Trường Hải sờ đầu Giang Miên Miên, mặt đầy vẻ vui mừng nói.
Ông còn nhớ lần đầu tiên đưa con gái đến trường, cũng thi cử giống như lần này, khi đó ông vô cùng căng thẳng, con gái ông cũng là bộ dạng cụ non như vậy, phải đến an ủi ngược lại ông.
"Vâng, cha, con đi vào đây." Giang Miên Miên vẫy tay của ông.
Giang Miên Miên trực tiếp đi đến phòng học của lớp năm, lúc đầu học sinh bên trong phòng học vẫn đang tốp ba tốp năm nói chuyện.
Đột nhiên bọn họ thấy Giang Miên Miên xuất hiện ở cửa phòng, cũng dừng nói chuyện, từng người đều giật mình trợn mắt, nhìn Giang Miên Miên.
"Bạn học Giang Miên Miên, em đi nhầm phòng học rồi." Lớp trưởng lớp năm là người phục hồi tinh thần trước tiên.
Giang Miên Miên nổi tiếng là thần đồng nhỏ của trường tiểu học công xã, bọn học sinh trong trường đều hâm mộ, cho nên đều đã đến nhìn thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận