Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 781 - Lại lên mặt



Lần này Chí Văn Chí Võ thi tốt, trong lòng Tôn Lệ Hà đắc ý. Bà ta thấy sắc mặt Chiêu Đệ khó coi, có chút cười trên sự đau khổ của người khác: “Chiêu Đệ, có phải cháu thi không tốt nên không dám về nhà không?”Bà ta chỉ thuận miệng hỏi một câu, không ngờ rằng lại đoán đúng hơn nửa.Học kỳ này ngày nào Chiêu Đệ cũng nghĩ cách làm thế nào để lôi kéo quan hệ với Thẩm Thanh Minh, lấy lòng cha mẹ họ Thẩm, không đặt tâm tư vào việc học cho lắm.Cho nên lần thi cuối kỳ lần này, thành tích của cô ta tụt dốc không ít, chỉ đứng thứ hai trong lớp, đứng thứ hai toàn khối.Lúc cô ta lấy được bảng thành tích thực sự không dám tin bản thân lại tụt dốc nhiều như vậy.Cô ta ngồi trong phòng học kiểm tra bài thi một cách kĩ càng, lật xem, kiểm tra từng chút từng chút một. Thậm chí cô ta còn nghi ngờ giáo viên đã chấm sai, trừ điểm bài của mình.Sau khi kiểm tra hai lần, cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định, mượn lấy bài làm của những bạn học xếp hạng phía trên mình để xem, đối chiếu đáp án với bọn họ.Đại Nha, Nhị Nha gọi cô ta nhiều lần nhưng cô ta cũng không chịu đi. Hai người họ cũng không thể bỏ cô ta lại trường học như vậy, chỉ có thể ở lại lớp chờ cô ta. Cho đến khi cô ta tiếp nhận sự thật, bọn họ mới cùng nhau quay về.Triệu Tiểu Quyên sớm đã chú ý đến sắc mặt của Chiêu Đệ, lúc này lại nghe được câu nói của Tôn Lệ Hà, có chút lo âu hỏi: “Chiêu Đệ, thực sự là vì nguyên nhân này sao?”“Mẹ, không phải vậy đâu. Lần thi này Chiêu Đệ xếp thứ hai trong lớp đấy. Mẹ xem này, hai môn này của em ấy đều hơn chín mươi điểm, mặc dù kém hơn một chút so với những lần trước nhưng thành tích cũng rất tốt.” Đại Nha lấy bảng thành tích đã bị vò nát không thành hình dạng của Chiêu Đệ ra cho cha mẹ xem.Thực ra Đại Nha rất không hiểu tâm tư của Chiêu Đệ. Con bé thi tốt như vậy, sao tâm trạng vẫn không tốt.Lần thi này tuy rằng cô bé chỉ xếp hạng trung bình trong lớp, nhưng hai môn của cô bé cũng đạt yêu cầu, cũng thi được hơn bảy mươi điểm. Cô bé đã rất hài lòng với thành tích của mình rồi.Đối với cô bé mà nói, chỉ cần thi đạt tiêu chuẩn, có thể học tiểu học là đủ rồi.Hai người của chi thứ hai nhìn bảng thành tích xong đều thở phào nhẹ nhõm, rất hài lòng với thành tích của con gái.Triệu Tiểu Quyên cười cười, dịu dàng xoa đầu Chiêu Đệ: “Chiêu Đệ, con lúc nào cũng đề ra yêu cầu quá cao với bản thân, đứng thứ hai trong lớp mà còn không vui?”“Mẹ, lần này con thi không tốt. Đợi đến học kỳ tiếp theo con nhất định sẽ lấy lại vị trí thứ nhất.” Chiêu Đệ thề thốt đảm bảo.“Ừ, mẹ tin tưởng con.” Triệu Tiểu Quyên thấy con gái mình có chí khí như vậy cũng rất vui vẻ yên tâm.Tôn Lệ Hà vừa rồi còn cười trên sự đau khổ của người khác thấy bọn họ khoe khoang như vậy, lập tức cụp mắt bĩu môi.Chiêu Đệ này cũng thật là, thi được thành tích tốt như vậy mà còn bày ra vẻ mặt đưa đám, báo hại bà ta còn tưởng cô ta thi không tốt.Còn định lấy bọn họ ra để làm nổi bật sự ưu tú của hai đứa con trai mình, kết quả suýt chút nữa bị vả mặt, thật là bực mình.Cũng may Chiêu Đệ mặc dù đứng thứ hai nhưng hai ông bà cụ vẫn không đặt sự chú ý vào cô ta.Hai ông bà còn đang cầm bảng thành tích của Chí Văn Chí Võ xem một cách vui vẻ, thỉnh thoảng còn dặn dò quan tâm một chút.Vì vậy trong nháy mắt Tôn Lệ Hà lại lên mặt: quả nhiên bất kể lúc nào, trong lòng cha mẹ chồng cháu trai vẫn luôn quan trọng hơn cháu gái.Dĩ nhiên tình huống này không bao gồm tiểu Văn Khúc Tinh hạ phàm như Miên Miên, bởi vì căn bản không so sánh được.Mà Nhị Nha từ đầu đến cuối bị mọi người không để ý đến đã sớm quen với kiểu đối đãi này, không hề có chút bất mãn, trong lòng còn rất mãn nguyện.Học kỳ này cô bé tiến bộ rất nhiều, lần này xếp hạng thứ mười một trong toàn khối, đây là sự hồi đáp mà cô bé nhận được trong khoảng thời gian nỗ lực học tập này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận