Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 265. Hai chuyện khác nhau

Cô ta muốn lợi dụng chuyện thần tiên đến để cho mình một tầng hào quang, chỉ cần ông nội bà nội tin lời giải thích này, sau này cô ta muốn gì, chỉ cần dùng thần tiên làm cái cớ, cơ bản có thể thực hiện được.
Giang Miên Miên cũng hiểu nguyên nhân Chiêu Đệ làm loại chuyện này, tình cảnh của cô ta và mấy bé gái trong nhà thật sự rất tệ, cho nên chỉ cần đối phương không làm hại người nhà của cô, cô đều có thể làm như không biết.
Chỉ có Tô Uyển Ngọc có chút kinh ngạc nhìn bộ dạng gầy đen của Chiêu Đệ nhiều hơn, trong lòng nhất thời còn chưa thay đổi được ấn tượng đã khắc sâu nhiều năm qua.
"Thật tốt quá, bây giờ nhà chúng ta có hai thần đồng, thật là tổ tiên phù hộ." Trương Quế Hoa vừa nói, vừa chắp tay, lạy về phía Đông.
Giang Trường Hải chờ mẹ lạy xong, hắng giọng một cái nói: "Cha, mẹ, lúc này con cũng có chuyện tốt muốn nói cho mọi người."
"Ừ? Chuyện tốt gì?" Trương Quế Hoa truy hỏi, bà ta thích nghe chuyện tốt.
"Bắt đầu từ ngày mai, con sẽ đến làm ở xưởng vận chuyển trong trấn của chúng ta." Sống lưng Giang Trường Hải ưỡn thẳng, mặt đầy đắc ý tuyên bố.
Người nhà họ Giang nghe vậy, tất cả đều trợn mắt há mồm, đầy mặt là vẻ không tin.
Tôn Lệ Hà chỉ cảm thấy một trận ghen tỵ xông thẳng lên đầu, bà ta không hề nghĩ ngợi, buộc miệng phản bác: "Không thể nào, xưởng người ta trong trấn thuê người, ít nhất cũng phải có trình độ học vấn trung học cơ sở mới có thể vào làm trong xưởng, anh cả anh ngay cả tiểu học cũng chưa tốt nghiệp, xưởng nào muốn thuê anh chứ?"
Nhà họ Giang đều biết yêu cầu tuyển người của xưởng trong trấn, bọn họ cũng cảm thấy Giang Trường Hải đang nói mớ giữa ban ngày.
Giang Trường Hải không nhanh không chậm nói: "Ha, thím gấp cái gì, tôi còn chưa nói hết mà, tôi làm là công việc tạm thời, công việc tạm thời không cần trình độ học vấn. Lần này tôi mua thịt dê, một mặt là để cha mẹ ăn chút đồ ngon, mặt khác là ăn mừng tôi vào xưởng làm việc."
"Công việc tạm thời? Công việc tạm thời cũng rất tốt nha, thằng cả, sao con biết chuyện xưởng vận chuyển tuyển người? Bây giờ bọn họ còn tuyển nữa không?" Trương Quế Hoa nghĩ đến hai đứa con trai khác của mình, có chút sốt ruột hỏi.
"Mẹ, không phải hôm nay con đi đến nhà bạn ăn cơm sao, đúng lúc nghe bạn con nói, xưởng vận chuyển tuyển người, dù sao con cũng nhàn rỗi không có chuyện gì làm, muốn thử một chút, không nghĩ đến lại được tuyển."
Giang Trường Hải không nói mình dựa vào quan hệ của Úc Thừa với bọn họ, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Lỡ như đến lúc đó bọn họ cũng muốn vào xưởng vận chuyển, chắc chắn sẽ bắt ông đi tìm Úc Thừa nói giúp đỡ mới chịu.
Nhân tình này dùng nhiều thì cũng tiêu hao hết rồi, hơn nữa là người ta chủ động cho, cùng với chuyện mình muốn là hai chuyện khác nhau.
Một nhà thứ hai và thứ ba nghe Giang Trường Hải nói, làm công việc tạm thời không yêu cần trình độ học vấn, lúc này đã động lòng.
Bọn họ cảm thấy mình có thể chịu khổ hơn cả Giang Trường Hải, anh cả như vậy có thể làm ở xưởng, bọn họ khẳng định cũng có thể.
Buổi tối Trương Quế Hoa mang thịt dê mà Giang Trường Hải về hầm, thịt dê thơm ngào ngạt, làm cho người ta chảy nước miếng.
Thịt dê nóng hôi hổi, làm cho người nhà họ Giang ăn hết sức thỏa mãn.
Cơm nước xong trở về phòng, Giang Trường Hà ngồi trên giường đất suy nghĩ về lời mà Giang Trường Hải hôm nay nói, ông thương lượng với vợ mình: “Tiểu Quyên, ngày mai anh sẽ đi một chuyến đến xưởng vận chuyển với anh cả để thử một chút, nhìn thử có thể cũng được vào làm công việc tạm thời hay không, chỉ cần có thể đi vào xưởng, đó chính là đảm bảo thu nhập dù có chuyện gì xảy ra, mỗi tháng đúng hạn cầm tiền lương về, làm thế nào cũng mạnh hơn kiếm sống trên đồng ruộng."
"Ừ, em cũng thấy đây là một đường ra tốt, em thấy Trường Đào cũng có tâm tư này, nếu ba anh em có thể cùng vào làm, cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau, không dễ bị người ta bắt nạt." Triệu Tiểu Quyên gật đầu nói.
Chiêu Đệ lại nói: "Cha, ngày mai cha đừng tìm bác cả đi lên trấn nữa, xưởng vận chuyển kia sẽ không cần cha đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận