Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 892 - Bị trường Trung học số 2 trì hoãn



Nghe vậy, Giang Miên Miên dùng giọng trấn an nói: "Hai cậu nói rất đúng, trường Trung học số 1 quả thật rất tốt, nhưng tớ cảm thấy trường Trung học số 2 phù hợp với mình hơn.""Giang Miên Miên, cậu suy nghĩ thêm một chút đi, hiện tại đổi ý vẫn còn kịp. Anh họ tớ ở ngay trường Trung học số 1 thành phố, anh ấy bảo học sinh xuất sắc của trường Trung học số 1 đặc biệt nhiều, bầu không khí học tập ở trường cũng rất khác biệt, hơn nữa các thầy cô giáo đều vô cùng giỏi, còn có thầy cô đi du học nước ngoài về." Chung Nguyên rất lo nghĩ cho Giang Miên Miên, chân thành khuyên nhủ."Đúng đó Miên Miên, trường Trung học số 1 thật sự đặc biệt tốt, cha tớ có một người bạn học dạy học trong thành phố, chú ấy nói năm nào tỷ lệ lên lớp của trường Trung học số 1 cũng cao nhất." Điền Vi Vi cũng khuyên cùng."Được rồi Chung Nguyên, Điền Vi Vi, hai cậu không cần khuyên tớ nữa đâu, tớ đã quyết định rồi. Các cậu yên tâm đi, mặc kệ tớ đến trường học nào thì cũng sẽ không trễ nải việc học." Giang Miên Miên biết hai người vì tốt cho mình, cũng thật lòng lo nghĩ cho cô, nhưng đối với cô mà nói, lựa chọn trường học nào cũng không ảnh hưởng.Chung Nguyên và Điền Vi Vi thấy cô đã nói đến vậy rồi thì không tiếp tục khuyên ngăn nữa.Dù sao việc chọn trường cấp ba cũng là một việc lớn trong đời, không phải hai người bọn họ nói mấy câu liền có thể thay đổi, có lẽ nhà Giang Miên Miên chọn trường Trung học số 2 cũng có suy nghĩ của họ.Mặc dù Chung Nguyên không khuyên Giang Miên Miên nữa, nhưng cậu ta vẫn lo lắng cô sẽ bị trường Trung học số 2 trì hoãn. Cậu ta liền nghĩ lúc đi học ở trường Trung học số 1 cậu ta sẽ sao chép lại tất cả tài liệu trường học phát về cho Giang Miên Miên, có thể giúp đỡ cô chút nào hay chút đấy.Điền Vi Vi không nỡ nhìn hai người họ: "Miên Miên, Chung Nguyên, sau này hai người các cậu sẽ lên cấp ba, chỉ còn có mình tớ lẻ loi ở trường Trung học số 1."Lần đầu tiên tựu trường, cô bé còn cảm thấy mình với Chung Nguyên, Giang Miên Miên ngang tài ngang sức, nhưng đến bây giờ, Điền Vi Vi không thể không thừa nhận, cô bé thật sự không thông minh bằng hai người kia.Bọn họ sắp sửa lên trung học phổ thông, giờ cô ấy mới vừa bắt đầu học chương trình học kỳ sau lớp 8, chênh lệch giữa bọn họ hơn kém không phải một chút."Điền Vi Vi, cậu đừng khổ sở, mặc dù chúng tớ lên trung học phổ thông sớm hơn cậu một năm, nhưng chờ tầm này sang năm cậu cũng có thể đến thành phố Dương tìm chúng tớ mà." Giang Miên Miên nắm lấy tay của cô bé, nhẹ nhàng quơ quơ dỗ dành."Đúng thế Điền Vi Vi, mặc dù bình thường tớ sẽ ở nhà dì cả, nhưng nghỉ cuối tuần tớ cũng sẽ về nhà, đến lúc đó tớ sẽ chơi với cậu."Điền Vi Vi nghe lời của hai người, tâm trạng mới dần dần tốt lên.Hốc mắt cô ấy ửng đỏ, mang giọng mũi nói: "Ừ, vậy chúng ta thỏa thuận rồi nhé, sang năm tớ sẽ đến thành phố Dương tìm các cậu.""Được, chúng tớ chờ cậu." Giang Miên Miên và Chung Nguyên một trước một sau đáp.Nhắc đến về nhà cuối tuần, Chung Nguyên hỏi Giang Miên Miên: "Đúng rồi Giang Miên Miên, lên cấp ba, nghỉ cuối tuần tớ sẽ đến tìm cậu, chúng ta về nhà cùng nhau nhé."Không phải nhà ai cũng có thể như gia đình Giang Miên Miên, cả nhà đi theo con cái vào thành phố học.Công việc của cha mẹ Chung Nguyên đều ở trấn này, bọn họ không thể đi theo con vào thành phố, lại không nỡ làm cậu ta trọ ở trường, sợ con chịu khổ, nên để cậu vào ở nhà họ hàng trong thành phố.Vừa vặn có thể đi học tan học cùng anh họ, cũng có người trông nom."Chung Nguyên à, lên cấp ba ớ không trọ ở trường, cha mẹ tớ sẽ cùng đi thành phố Dương với tớ." Giang Miên Miên giải thích."Hả, cả nhà cậu đều đi hả?" Chung Nguyên nghe vậy thì hết sức kinh ngạc.Ngay cả Điền Vi Vi tâm trạng sa sút cũng rất ngoài ý muốn, cô ấy nhớ công việc của cha mẹ Giang Miên Miên đều ở trong trấn mà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận