Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1181 - Ngoại truyện 3



Giang Miên Miên hiện giờ bắt đầu làm mẹ, đặt hết tâm tư vào con cái. Có nhiều lúc đề tài nói chuyện đều là về con cái. Bây giờ cô thấy ông bà cụ đã đến liền trực tiếp hỏi.Bà cụ ôm chắt trai, cười híp mắt: “Đừng nhắc đến hai thằng giặc nhà chị cả cháu nữa. Chúng nó đạp hết rau mà bà vất vả trồng ra, anh rể cháu tức giận đến mức muốn đánh bọn chúng, cuối cùng vẫn là bà ngăn lại.”Mấy năm nay Đại Nha sống rất hạnh phúc, trong nhà cũng rất sung túc đầy đủ. Thái độ của bà cụ với bọn họ cũng thay đổi rất nhiều, cũng không còn coi thường bọn họ như trước nữa.Gần như mỗi năm Giang Miên Miên đều cố gắng cùng Úc Thừa về quê một chuyến, ở bên ông bà nội của mình.Dù sao ông bà cụ tuổi tác càng ngày càng lớn, không thể ngồi tàu hỏa đường dài. Nếu như có năm nào hạng mục của cô bận đến mức không phân thân được thì cũng sẽ tìm cơ hội để năm sau quay về.Năm ngoái cô mang bầu. Lúc đón năm mới bụng đã to lên, cũng không tiện vất vả về quê nữa. Như vậy tính ra cô cũng đã một năm không gặp hai đứa cháu ngoại của mình rồi.Bây giờ nghe bà nội cô nói như vậy, cô không nhịn được mà bật cười: “Ha ha, bà nội, trẻ con nghịch ngợm một chút là chuyện bình thường, đợi bọn chúng lớn lên một chút sẽ ổn thôi.”“Đúng vậy. Mới đó mà mấy đứa các cháu đã trưởng thành cả rồi. Miên Miên, ban đầu bà không thể nào ngờ được mấy con bé nhà chú hai cháu lại có tiền đồ như vậy. Thật may là có cháu.” Bà cụ kéo tay Giang Miên Miên, có chút thổn thức.“Bà nội, bà nói những điều này để làm gì? Chị hai và Lai Đệ có được như ngày hôm nay đều là do hai người họ cố gắng mà đạt được. Cháu cũng chỉ giúp chút sức mọn mà thôi.” Giang Miên Miên vô cùng khiêm tốn.“Cháu đó, làm việc gì tốt cũng không tranh công. Nếu như ban đầu cháu không khuyên bà để mấy đứa nó đi học, bây giờ Đại Nha có tìm được nhà chồng tốt như vậy không? Nhị Nha có thể ra nước ngoài du học, trở thành người trí thức không? Lai Đệ có thể đi khắp thế giới biểu diễn piano như bây giờ không?” Bà cụ vẫn luôn cảm thấy Giang Miên Miên chính là phúc tinh của nhà bọn họ.Nếu không nhờ có Giang Miên Miên, nhà họ Giang bọn họ sao có thể có cuộc sống tốt như vậy?Thật ra bà cụ nói như vậy cũng đúng, đúng là vì Giang Miên Miên đã đến nên đã thay đổi cuộc đời của mọi người trong nhà họ Giang.Hiện giờ Nhị Nha dựa vào thành tích xuất sắc, trở thành du học sinh trao đổi ra nước ngoài học tập của đại học Dương Thị. Đợi đến khi cô ấy quay về, tám phần là sẽ ở lại trường dạy học đúng như ý nguyện, làm giáo sư đại học, tiền đồ vô lượng.Lai Đệ dựa vào thiên phú về piano của mình, sau khi tốt nghiệp trung học nhận được giấy báo trúng tuyển của học viện âm nhạc nổi tiếng ở nước ngoài.Năm nay sau khi tốt nghiệp xong, cô ấy sẽ theo giáo viên của mình đi khắp thế giới tham gia các buổi biểu diễn âm nhạc.Mấy ngày trước Giang Miên Miên gọi điện cho cô ấy, còn nghe nói cô ấy nhận được lời mời của bữa tiệc diễn xuất của đài truyền hình trong nước.“Bà nội, một nét bút không viết được hai chữ Giang, chúng cháu đều là anh chị em cùng một nhà, giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm.” Giang Miên Miên cười dịu dàng đáp.Giang Đại Sơn cũng nở nụ cười, vô cùng vui vẻ thỏa mãn: “Đúng vậy, Miên Miên nói đúng. Ông bà già rồi, những người trẻ như các cháu phải sống hòa thuận với nhau. Sau này có chuyện gì có thể giúp thì giúp đỡ lẫn nhau.”Giang Miên Miên biết nỗi khổ tâm của ông bà nội, bọn họ đã tầm tuổi này các con các cháu hòa thuận, giúp đỡ lẫn nhau.“Ông nội, ông yên tâm đi. Chúng cháu sẽ sống với nhau thật tốt. Nếu như các chị cháu có việc gì cháu giúp được thì cháu sẽ làm.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận