Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1105 - Muốn cười đến cứng mặt cũng chả có cơ hội



“Tôi nghe nói ngay cả người trong thành phố đều nói Miên Miên nhà chúng ta là tiểu thiên tài siêu cấp, năm nay mới mười ba tuổi. Những đứa nhỏ thi cùng con bé cũng đều mười bảy, mười tám tuổi, con bé nhỏ hơn bọn họ nhiều như thế, còn có thể thi được hạng nhất, anh nói xem đứa nhỏ này thông minh biết bao.”Vẻ mặt Giang Trường Hải đầy vẻ tán đồng: “Mấy người nói đều đúng, con gái tôi vô cùng thông minh. Có bao nhiêu kiến thức, nó chỉ cần nhìn một lần là có thể nhớ kỹ, giáo viên trong trường học của chúng nó vừa thấy tôi thì đã kéo tay tôi, khen không ngừng.”Tô Uyển Ngọc ở bên cạnh phụ trách khiêm tốn ngoài miệng: “Đây cũng là thành tích mà Miên Miên phải cố gắng thì mới có được, cái năm thi đại học kia, Miên Miên ngày nào cũng học tới nửa đêm, cũng không ra ngoài chơi với mấy người bạn nhỏ, vừa tan học là tự giam mình ở nhà học tập, đoạn thời gian đó mệt mỏi đến gầy rộc hết đi.”Người trong thôn vừa nghe vậy thì liền càng lợi hại hơn: “Tôi còn thắc mắc là sao đoạn thời gian trước lại gầy đi thế, hóa ra là tiểu thần đồng còn khắc khổ học tập như vậy, chẳng trách thi được thủ khoa toàn quốc. Lại nhìn con nhà tôi vừa lười vừa ngốc, so sánh người với người, đúng thật là không thể so sánh được, vừa so sánh đã làm người ta tức chết rồi!”“Đúng vậy, con nhà tôi cũng là cây gỗ mục, học tập thì không hiểu tí gì không nói, lại còn không nghiêm túc, không muốn học tập, vừa nói tới học là còn chạy nhanh hơn bất kỳ ai, còn vừa nhắc tới ăn cơm thì lại hăng hái lên.”“Đứa nhỏ Miên Miên này từ nhỏ đã hiểu chuyện, lại còn khôn khéo, chuyện học tập cũng chưa từng làm cha mẹ phải nhọc lòng, đứa nhỏ này chính là tới để báo ân đây mà, không giống mấy đứa kia nhà chúng tôi, từng đứa từng đứa, tất cả đều là quỷ đòi nợ.”Ánh mắt của những người lớn trong nhà có trẻ con nhìn Giang Miên Miên đều tràn ngập sự yêu thích và hâm mộ, chỉ hận đây là con nhà mình thì tốt biết bao!Giang Miên Miên cũng không gầy đi, mà ngược lại còn mập lên chút mỉm cười, mọi người vui vẻ là được.Lúc này, Tô Uyển Ngọc nhìn thấy mẹ chồng bưng một đĩa đồ ăn vặt tới, lập tức mở miệng nói: “Đứa nhỏ này đúng là khiến tôi không phải lo lắng gì, chỉ là Miên Miên có thể đạt được thành tích tốt thì công lao của bà nội nó là không thể không kể đến, nếu như không phải bà nội nó đặc biệt lên thành phố một tháng trước kỳ thi đại học để nấu cháo gà cho nó, ngày ngày thay đổi công thức làm món ngon cho đứa nhỏ này thì không biết đứa nhỏ này sẽ gầy đến thế nào đâu.”“Cháu cũng nghe nó rồi, thím Quế Hoa vì Miên Miên còn cố ý đi tìm trưởng thôn xin nghỉ dài hạn đấy, chỉ vì nấu cơm, bổ sung dinh dưỡng cho Miên Miên, bây giờ Miên Miên có thể thi tốt như vậy, thím Quế Hoa của cháu cũng đã có đóng góp to lớn.”Những người biết nói chuyện trong thôn tiếp lời Tô Uyển Ngọc, khen đến trên người Trương Quế Hoa, những người khác cũng tiếp tục khen theo.“Đúng vậy, thím Giang đối xử với đứa nhỏ Miên Miên này tốt thật, vì đứa nhỏ Miên Miên này mà cái gì cũng không tiếc.”Trương Quế Hoa rất hài lòng với những lời mà Tô Uyển Ngọc vừa nói, lúc này ánh mắt bà ta nhìn Tô Uyển Ngọc cũng tràn đầy vẻ từ ái.“Nghe những lời các cô nói kìa, Miên Miên là cháu gái ruột của tôi, tôi không tốt với nó thì tốt với ai đây.” Trương Quế Hoa vui vẻ nói.Bà ta được mọi người tâng bốc nên vui mừng, liền đi vào nhà lấy một đĩa hạt dưa, đậu phộng ra.Từ sau khi thành tích thi đại học của Giang Miên Miên được truyền ra ngoài, những người tới nhà họ Giang chúc mừng mãi không ngớt, ban ngày hoàn toàn không có thời gian để đọc sách, chỉ có thể nhân lúc buổi tối đi ngủ vào hệ thống học tập một chút.Hơn nữa mỗi ngày nghe người thân bạn bè chúc mừng và tâng bốc, mặt cười đến sắp cứng lại rồi.Những người khác nhà họ Giang cũng vậy, nhưng bọn họ tình nguyện mà!Người khác có muốn cười đến cứng mặt cũng chả có cơ hội đâu!Vì vậy Trương Quế Hoa vui vẻ phơi phới, thay đổi cái tính keo kiệt những ngày qua, miễn là có người đến thì liền lấy đậu phộng, còn có kẹo trái cây để chiêu đãi khách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận