Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 943 - Bỏ chồng bỏ con



Trước đây nhà bọn họ có ba con gà mái đều đã bị bà cụ làm thịt lúc Giang Miên Miên thi trung học. Bây giờ trong nhà chỉ còn gà con mới mua được hai tháng, bà cụ còn đang nuôi bọn chúng lớn lên để đẻ trứng.Nhân lúc buổi trưa mọi người đều ở nhà, bà cụ cầm tiền đi đến nhà có quan hệ khá tốt với mình mua một con gà mái vừa béo vừa to, trói chân lại bỏ vào trong sân.Buổi chiều lúc đi làm, bà cụ tính toán thấy thời gian đã đến, liền chạy ra ruộng xin nghỉ với trưởng thôn.“Trưởng thôn, hôm nay tôi muốn xin nghỉ trước một tiếng. Tôi phải mang một con gà mái lên trấn cho con dâu tôi, để nó bồi bổ một chút.”Trưởng thôn nghe bà ta nói muốn đi tặng đồ cho Tô Uyển Ngọc, không nói hai lời liền đồng ý.“Được thôi, thím Quế Hoa. Thím làm mẹ chồng như vậy đúng là không còn chỗ để chê, khó trách vợ Trường Hải lại hiếu thuận như vậy.” Trưởng thôn giơ một ngón tay cái với Trương Quế Hoa, khen ngợi.“Đương nhiên rồi, vợ Trường Hải là hiếu thuận hiền huệ nhất, nó là đứa con dâu tôi thích nhất, sinh cho tôi một đứa cháu gái thông minh lanh lợi.” Bà cụ bây giờ vừa nhắc đến Tô Uyển Ngọc liền vô cùng yêu thích.Xin nghỉ với trưởng thôn xong, bà cụ về nhà thay một bộ quần áo tử tế, xách theo gà mái cùng với măng tre vài ngày trước đào được, vui vẻ đi lên thị trấn.Bà ta vừa đi đến cửa thôn thì nghe thấy mấy người phụ nữ đang tụ tập ở bên đường nói chuyện gì đó.Vốn dĩ bà ta cũng không để ý, nhưng khi bà ta đi tới gần hơn thì hình như nghe được tên của Tô Uyển Ngọc, vì vậy lập tức đi đến nghe ngóng.Sau đó nghe thấy bọn họ nói cái gì mà hiện giờ Tô Uyển Ngọc đã lên thành phố, lại còn xinh đẹp như vậy, vừa có năng lực giỏi vừa biết kiếm tiền. Sau này chắc chắn sẽ chê bài người đàn ông quê mùa không có tiền đồ như Giang Trường Hải.Còn nói Tô Uyển Ngọc chắc chắn sẽ học được những thứ mới lạ, li hôn với Giang Trường Hải, bỏ rơi chồng con.Bà cụ vừa nghe thấy những lời này, lập tức lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Hay lắm, mấy người đàn bà lắm miệng này, lại dám nguyền rủa con trai tôi li dị.Tức giận đến mức bà ta cúi xuống nhặt mấy hòn đất lớn lên, hung hăng ném về phía bọn họ.“Ôi trời, ai vậy? Sao lại làm việc thất đức ném đất vào người ta chứ?” Người phụ nữ bị ném trúng đứng phắt dậy, vừa phủi bụi đất trên người vừa tức giận tìm kiếm kẻ giở trò xấu.Nhưng khi bà ta nhìn thấy Trương Quế Hoa đang đứng cách đó không xa, nhìn mình hung tợn, câu oán hận trong miệng liền ngừng lại.“Thím Giang, thím, thím đến từ lúc nào vậy?” Người phụ nữ vừa rồi còn nổi giận đùng đùng nhìn thấy Trương Quế Hoa, sắc mặt lập tức thay đổi, lắp ba lắp bắp hỏi.Hiện giờ địa vị của nhà họ Giang còn cao hơn nhà trưởng thôn, mấy người bọn họ chỉ là làm việc mệt nhọc rồi ghen tị nhà họ Giang sống tốt nên mới tán gẫu ở đây vài câu, tìm chút cảm giác cân bằng thôi.Ai ngờ những lời sau lưng này của bọn họ lại bị Trương Quế Hoa bắt được.Nếu như đắc tội nhà họ Giang, sau này bà ta sẽ trở thành tội nhân của cả nhà.“Sao hả? Tôi ở đây làm phiền mấy người nói xấu nhà họ Giang rồi sao? Mấy người đúng là đồ khóc tang người khác, lắm mồm lắm miệng, cả ngày làm việc chỉ biết lười biếng, nhưng buôn chuyện thì không ai kém cạnh ai. Cho dù các người có li hôn hết thì con trai tôi cũng không li hôn. Hai đứa chúng nó vẫn rất tình cảm, các người cứ ghen tị đi.” Trương Quế Hoa chỉ thẳng vào bọn họ, mắng xối xả một trận.“Thím Giang, thím, vừa nãy chắc thím nghe nhầm rồi. Chúng tôi không nói vợ Trường Hải muốn li hôn, chúng tôi nói mấy người thanh niên tri thức đó không có lương tâm, thi lên đại học xong liền muốn li dị.” Một người phụ nữ trong đó định lên tiếng thanh minh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận