Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1109 - Người bạn nhỏ



Châm ngôn nói cấm có sai, trong sách đúng là có Hoàng Kim Ốc mà! (trong sách có nhiều thứ quý giá)Mắt thấy sắp mở tiệc, cuối cùng Chung Nguyên và Điền Vi cũng tới.Chung Nguyên và Điền Vi chưa từng tới nhà họ Giang, nhưng bọn chúng chỉ cần tìm người hỏi cửa cổng thôn là đã tới được đây rất thuận lợi.Cha Chung có việc nên đưa hai đứa qua đây là đã về đi làm.Giang Miên Miên nhìn thấy hai người bạn nhỏ, hưng phấn chạy tới: “Chung Nguyên, Điền Vi, hai cậu tới rồi.”“Miên Miên, cậu cũng lợi hại thật đấy, thế mà lại thi được thủ khoa toàn quốc, tớ cũng sùng bái cậu chết mất, không được, lát nữa cậu phải ký tên cho tớ đấy, tớ muốn mang đến trường học để cho chúng bạn của tớ nhìn xem.” Điền Vi vừa nhìn thấy Giang Miên Miên đã rất vui mừng mà ôm lấy cô, kích động nói.“Ha ha, Điền Vi, cậu cũng phóng đại tớ quá rồi đấy, chữ ký của tới không đáng tiền, các bạn học của cậu cũng chẳng biết chữ ký của tớ mà.” Giang Miên Miên nhìn Điền Vi có chút điên cuồng thì cười khanh khách nói.“A, cũng phải.” Điền Vi chính là quá vui, quá kích động nên cũng không suy nghĩ nhiều như vậy.“Giang Miên Miên, chúc mừng cậu, thi được thủ khoa toàn quốc, bây giờ tớ không thể nào vượt qua nổi cậu được rồi, chỉ là sang năm thi đại học tớ sẽ cố gắng.” Lần này cuối cùng Chung Nguyên cũng không còn vừa nhìn thấy Giang Miên Miên là phải so tài cùng cô nữa rồi, cậu ta đã hoàn toàn thấy rõ được chênh lệch của hai người.Chẳng qua là Giang Miên Miên vẫn là mục tiêu của cậu ta, nhưng cũng chỉ là mục tiêu học tập của cậu ta.“Ừ, Chung Nguyên, tớ tin tưởng cậu, cậu đã suy nghĩ sang năm thi vào đại học nào chưa?” Giang Miên Miên quan tâm hỏi.“Tớ cũng muốn thi đại học Kinh Đô, cậu chờ tớ ở thủ đô đi.” Chung Nguyên thề chân thành nói.“Được, tớ tin tưởng cậu, cậu nhất định có thể.” Giang Miên Miên tin tưởng Chung Nguyên có thực lực này, lúc trước thi kết hợp, mỗi lần Chung Nguyên đều nằm trong top mười, mấy lần cuối cùng lại còn đột phá lên được top năm, thỉnh thoảng còn có thể thi được hạng nhì, với thành tích này của cậu ta thì đại học Kinh Đô cũng không khó.“Aiz, năm nay Miên Miên đến thủ đô, sang năm Chung Nguyên cũng đến thủ đô, mà tớ còn phải hai năm nữa mới có thể đi, chờ lúc đó tớ đến chỉ sợ Miên Miên cũng sắp tốt nghiệp rồi.” Điền Vi tính toán một chút, có hơi ưu sầu nói với hai người.“Không sao đâu mà, Điền Vi, đại học có tận bốn năm, chờ cậu đến thủ đô, tớ cũng còn có thể chơi với cậu hai năm nữa mà, hơn nữa, sau khi tớ tốt nghiệp cũng không chắc chắn phải rời khỏi thủ đô, đến lúc đó chờ lúc ăn tết cậu được nghỉ, chúng ta còn có thể đi chơi cùng nhau mà.” Giang Miên Miên an ủi.“Ừm, Miên Miên, cậu nói đúng.” Điền Vi vốn cũng chỉ là thuận miệng cảm khái một câu, thấy Giang Miên Miên nghiêm túc an ủi mình như vậy thì cô ấy liền cười lên.Lúc mấy người đang nói chuyện, Vương Lợi và Lý Lan cũng được người lớn trong nhà bọn họ dẫn tới.“Giang Miên Miên, bọn tớ tới rồi.” Lá gan của Vương Lợi luôn rất lớn, cho dù cậu ta có đứng ở bên ngoài sân, nhìn thấy nhiều khách khứa như vậy thì cũng vẫn gân giọng gọi Giang Miên Miên.“Chung Nguyên, Điền Vi, các cậu ngồi ở đây một lát đi, bạn sơ trung của tớ tới rồi, tớ đi ra ngoài tiếp đãi chút.” Giang Miên Miên nói với hai người.“Ừ, được, cậu đi làm việc trước đi.” Hai người gật gật đầu.“Bà Lý, thím Vương, chị Lan Lan, Vương Lợi.” Giang Miên Miên qua đó khôn khéo chào hỏi.Tô Uyển Ngọc ngồi ở trong nhà nghe thấy Vương Lợi gọi, cũng đi ra tiếp đãi với vẻ mặt tươi cười: “Thím Lý, chị dâu, nào, chúng ta vào sân ngồi đi.”“Uyển Ngọc à, cháu đúng là người gặp chuyện vui tinh thần thoải mái nhỉ, bây giờ nhìn cháu còn trẻ hơn cả hia năm trước nữa đấy.” Thím Lý kéo tay Tô Uyển Ngọc, thân thiết nói.Mẹ Vương Lợi cũng nhiệt tình tham gia đề tài, ba người hàn huyên mấy câu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận