Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1150 - Chờ kết hôn



Bên này ở thôn Thạch Kiêu, chờ đến lúc ăn cơm tối, Trương Quế Hoa tuyên bố với mọi người: “Mới vừa rồi mẹ có gọi điện thoại cho anh cả các con, tháng sau chính là sinh nhật mười sáu tuổi của Miên Miên, nhưng đứa nhỏ Miên Miên này đang nghiên cứu hạng mục mới trong Sở nghiên cứu, cho nên lùi lại làm thành lễ trưởng thành, đến khi nghỉ hè cả nhà chúng ta sẽ đi thủ đô bù lại sinh nhật cho Miên Miên.""Chao ôi, đã biết, mẹ." Hai vợ chồng phòng hai cũng không cảm thấy bất ngờ đối với quyết định của cha mẹ mình.Bọn họ sớm đã biết địa vị Giang Miên Miên ở nhà họ Giang, đối với người nhà họ Giang mà nói sinh nhật mười sáu tuổi của cô, chính là một ngày quan trọng, bọn họ đi tới chúc mừng đều là chuyện phải làm."Biết ạ, bà nội." Mấy cô bé phòng hai đều hưng phấn đồng ý.Quá tốt rồi, lần trước các cô không đi được Hương Thành, lần này cuối cùng cũng có thể mượn ánh sáng của Miên Miên đi đến thủ đô thăm thú một chút, hơn nữa đã hai năm các cô cũng chưa gặp lại em gái, các cô cũng rất nhớ Miên Miên.Lần này ngay cả người luôn thường xuyên đối nghịch với phòng lớn là Chiêu Đệ, cũng không giả bệnh nữa, dù sao đi thủ đô thăm thú là chuyện tốt, đầu cô ta bị nước vào, mới muốn cự tuyệt.Hơn nữa các chị em của cô ta đều đi, nếu cô ta không đi, chẳng phải sẽ bị lạc hậu hơn sao.Sống hai đời cô ta cũng chưa đi ra khỏi tỉnh, lần này có cơ hội, tất nhiên phải nắm chặt, dù sao lần trước cô ta nói những "Lời hùng hôn' với Giang Miên Miên cũng đã trôi qua mấy năm rồi.Bây giờ có thể Giang Miên Miên cũng đã sớm quên, cô ta lại làm bộ như chưa nói qua, đi theo người lớn đến thủ đô vui chơi một chút.Hơn nữa cô ta không chờ kịp muốn khoe khoang với Giang Miên Miên, cô ta đang qua lại với Tào Minh Khôn.Cô ta dựa vào sự hiểu biết đối với cậu ta của đời trước, rất thoải mái nắm cậu ta trong tay, đời trước những hạnh phúc mà Giang Miên Miên hưởng thụ, đời này đều là của cô ta.Hừ! Mặc dù Giang Miên Miên học tập lợi hại, nhưng về mặt tình cảm lại rất ngu xuẩn, lại không chịu người chồng rùa vàng như Tào Minh Khôn này.Phải biết, Tào Minh Khôn chính là nhà giàu nhất Dương thị trong tương lai, sau này sẽ có lúc Giang Miên Miên hối hận phát khóc.Chiêu Đệ mỉm cười, vui vẻ tha hồ tưởng tượng viễn cảnh tương lai tốt đẹp.Trương Quế Hoa thấy mấy cháu gái vui vẻ như vậy, sắc mặt có chút khó coi, mấy đứa vui vẻ, nhưng lòng bà nội đây đang rỉ máu này.Cộng thêm bốn cháu gái, đây là phải xài bao nhiêu tiền chứ? Nhưng vì danh tiếng của Miên Miên, bà ta cũng chỉ có thể nhịn xuống."A, quá tốt rồi, có thể đến thủ đô chơi." Hai cậu con trai đều vui mừng hoan hô nói.Lúc mấy đứa trẻ trong nhà đi học, ở lại huyện, ngày nghỉ, mới trở về thôn Thạch Kiều.Chẳng qua hôm nay đúng lúc là cuối tuần, Chí Văn Chí Võ và mấy bé gái đều được nghỉ học, bọn họ trở về giúp làm việc trong nhà.Dùng lời của Trương Quế Hoa nói chính là, trong huyện cái gì cũng đắt, không đi học vậy mấy đứa ở lại trong huyện làm gì, không được lãng phí tiền, nghỉ đều về làm việc cho bà.Bây giờ ba bé gái của phòng hai đều đã lên lớp mười rồi, nhưng chỉ có Nhị Nha thi đậu được lớp phổ thông của trường Trung học số 2 thành phố, Đại Nha và Chiêu Đệ thì vừa đủ điểm đậu trường cấp ba trong huyện.Chẳng qua cho dù là trường cấp ba trong huyện, Đại Nha cũng rất thỏa mãn rồi, dù sao trước kia dù nằm mơ cô bé cũng không nghĩ đến mình có thể đi học cấp ba, bây giờ cô bé rất quý trọng khoảng thời gian đi học này, mỗi ngày sau khi tan học cũng sẽ ở trong siêu thị giúp đỡ bán hàng, làm việc.Còn về Chiêu Đệ thì dứt khoát không cố gắng học tập nữa, dù sao sau này cô ta chính là bà chủ của nhà giàu nhất, cũng không cần cực khổ cố gắng phấn đấu, cô ta định cứ đần độn như lúc trước, chờ kết hôn hưởng phúc thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận