Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 278. Nhấn mạnh thời gian

Giang Trường Hà có chút căng thẳng dắt con gái vào trong, lắp bắp nói: “Chào cô giáo, tôi, chúng tôi đến đi học.”
Giang Trường Hà vốn ăn nói vụng về, hiện giờ nhìn thấy nhiều giáo viên như vậy trong lòng càng thêm căng thẳng. Nói một lúc lâu vẫn chưa thể nói rõ ra được.
Giang Trường Hải vốn đang đứng ở cửa không định đi vào, bây giờ thấy ông căng thẳng như vậy cũng chỉ có thể đi vào nói thay ông: “Chào cô giáo, chúng tôi đến để đưa con đi học. Đứa bé này trước đó đã có chút nền tảng, bây giờ muốn lên học thẳng lớp hai.”
“Ra là vậy.” Giáo viên trẻ tuổi nghe xong lời này, chẳng những không ngạc nhiên mà còn có chút bất đắc dĩ.
Vì vừa rồi đã có rất nhiều phụ huynh đưa con đến trường học, đều nói muốn cho con nhảy lớp.
Nhưng vừa kiểm tra, ngay cả phép trừ trong vòng một trăm cũng không làm được.
Còn có đứa ngay cả tên của mình cũng không biết viết, cuối cùng chỉ có thể học lớp một, bắt từ học từ những thứ căn bản nhất.
Nhưng điều đáng mừng là học sinh đến báo danh kì này rõ ràng là nhiều hơn kì trước. Xem ra đại hội tuyên dương lần trước vẫn có hiệu quả.
Có điều giáo viên ở trong phòng đều biết Giang Trường Hải, biết rằng ông là cha của tiểu thần đồng Giang Miên Miên của trường bọn họ.
Lần này thấy ông lại đưa một bé gái đến, còn có giáo viên cười trêu ghẹo: “Cha Giang Miên Miên, anh lại đưa đến cho chúng tôi một thần đồng đấy à?”
“Chuyện này tôi cũng không rõ, đây là con gái của em trai tôi, cô giáo tự hỏi con bé đi.” Giang Trường Hải cười ha ha.
Cô giáo Trần của lớp hai nhìn Chiêu Đệ hỏi: “Cô bé, em tên là gì?”
Vẻ mặt Chiêu Đệ ngoan ngoãn tươi cười: “Chào cô giáo, em tên là Giang Chiêu Đệ.”
Chiêu Đệ? Lại là gia đình trọng nam khinh nữ?
Lông mày của cô giáo Trần khẽ động, cũng làm theo phép công: “Giang Chiêu Đệ, em đọc mấy bài thơ cổ trước đi, cho các thầy cô xem tiến độ học tập của em.”
Vì có tiền lệ của Giang Miên Miên nên cô giáo Trần cũng vô thức cho rằng đầu óc của em gái cô chắc chắn cũng rất thông minh.
Cô cũng không đối đãi như những đứa trẻ khác lấy bài thi để kiểm tra, dù sao lớp hai không thể sánh với lớp bốn.
“Vâng thưa cô giáo.” Sở trường của Chiêu Đệ chính là đọc thơ, cô giáo vừa nói xong cô ta đã đọc lên.
Đọc liên tiếp ba bài, giáo viên trong phòng cũng gật đầu. Không tệ, là một mầm non tốt.
Giáo viên lớp hai lại ra một vài bài toán, Chiêu Đệ đều trả lời vừa nhanh vừa chính xác.
“Ừm, không tệ. Nền tảng rất tốt, có thể trực tiếp lên lớp hai.” Cô giáo Trần cũng rất vừa ý.
“Tốt quá rồi, cảm ơn cô giáo.” Giang Trường Hà vội vàng cảm ơn.
“Trước đây em có học phép tính ở nhà rồi?” Cô giáo Trần lại hỏi.
“Đúng vậy thưa cô, em học toán và ngữ văn theo chị của em trong một tuần.” Chiêu Đệ cố ý nhấn mạnh thời gian.
Nghe vậy, giọng nói của cô giáo Trần có chút kích động: “Chỉ học trong một tuần mà đã có thể đọc được nhiều thơ cổ như vậy?”
“Đúng vậy ạ. Những thứ này em đều học trong vòng một tuần trước khi khai giảng.” Chiêu Đệ giả vờ ngây thơ hồn nhiên đáp.
Giang Trường Hà ở một bên gật đầu theo, tuy rằng ông không biết được nhiều chữ, nhưng ông tin rằng con gái sẽ không nói dối.
Cô giáo Trần càng thêm ngạc nhiên vui mừng, cô ấy vốn tưởng rằng Chiêu Đệ chỉ là một đứa bé có chút thông minh mà thôi.
Hiện giờ nghe được rằng cô bé chỉ học trong một tuần, lập tức có một cảm giác vui mừng như vừa đào được bảo vật.
Chẳng lẽ cũng giống như Giang Miên Miên của lớp bốn, cũng là một thiên tài?
Vì vậy cô ấy đè nén sự kích động nói: “Bạn học Giang Chiêu Đệ, em thực sự là một đứa trẻ thông minh. Sau này học tập thật tốt chắc chắn sẽ có tiền đồ sáng lạn. Nào, để cô đưa em đến lớp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận