Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 684 - Bắt cậu ta đãi một chầu lớn



Đợi sau khi cô làm hoàn tất, hai người học việc cũng học được kha khá, vì dù sao làm phôi bánh kem cũng không khó.“Thế nào? Có chỗ nào không hiểu không?” Giang Miên Miên nhìn hai người họ hỏi.“Đều đã ghi chép lại rồi, bà chủ nhỏ nếu không có việc gì vội thì chúng tôi thử làm một lần có được không?” Triệu Vũ khách sáo hỏi.“Được chứ, vậy hai người làm thử xem.” Giang Miên Miên rửa tay, đứng bên cạnh nhìn họ làm.Hai người họ vừa làm vừa xem sổ ghi chép, cùng nhau nghiên cứu, khoảng chừng nửa tiếng sau, cuối cùng cũng làm ra được một cái bánh kem hoàn chỉnh.“Wow, không tệ nha, lần đầu tiên làm mà đã làm được thế này, rất tốt.” Giang Miên Miên nhìn cái bánh kem khen chân thành.“Cảm ơn lời khen của bà chủ nhỏ.” Hai thiếu niên được khen ngợi đều có chút kích động nói.Đường Lâm cũng rất hài lòng với tốc độ học tập của hai người học việc: “Miên Miên, em cắt bánh kem để bọn anh nếm thử xem có khác biệt thế nào với bánh em làm.”“Vâng.” Giang Miên Miên cắt bánh kem cho bọn họ nếm thử, tuy không ngon như bánh Giang Miên Miên làm những cũng giống được bảy tám phần.“Không tệ, hai người tiếp tục ở trong tiệm tập luyện đi, đợi khi nào có thể làm ra được bánh kem như của Miên Miên thì chúng ta có thể khai trương được rồi.”Sau khi nếm xong bánh kem, Đường Lâm nói với hai người họ.“Được, ông chủ.”Úc Thừa thấy trên mặt Giang Miên Miên dính ít bột mì, cậu đưa tay lau đi giúp cô, sau đó quan tâm hỏi: “Miên Miên, bận hết cả buổi sáng, có đói không?”Giang Miên Miên xoa cái bụng lép xẹp của mình, gật mạnh đầu, tủi thân nói: “Có, anh Úc, em đói rồi, em muốn ăn đồ ăn ngon.”Úc Thừa cong ngón trỏ nhấn nhẹ vào mũi Giang Miên Miên, khẽ cười và nói: “Đúng là con mèo nhỏ ham ăn.”Sau đó quay đầu lại nói với Đường Lâm: “Dạy cũng được kha khá rồi, Miên Miên đói rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi.”Đường Lâm liếc nhìn đồng hồ trên tay, phát hiện đã mười hai giờ rồi, cậu ta hơi hối hận nói: “Xem anh hễ bận là quên mất cả thời gian, để Miên Miên đói bụng rồi. Đi thôi đi thôi, giờ chúng ta đi ăn cơm, trưa nay anh mời, Miên Miên muốn ăn gì cũng được.”Hứa Thành cũng đói hết nửa ngày trời, giờ đây nghe Đường Lâm nói mời cơm, cậu ta liền cười đểu nói: “Đường Lâm mời cơm hả, vậy chúng ta nhất định phải bắt cậu ta đãi một chầu lớn mới được.”“Cậu nói không ích gì, chúng ta phải nghe theo Miên Miên, Miên Miên nói ăn gì thì chúng ta đi ăn gì.” Đường Lâm nhìn Hứa Thành khiêu khích nói.Mấy người bọn họ ra khỏi cửa hàng bánh kem, bước lên xe, Hứa Thành nhìn Giang Miên Miên đang ngồi trên ghế kế bên lái xe, hỏi: “Miên Miên, em muốn ăn gì?”“Hửm? Em cũng không biết nữa, anh Úc, anh nói chúng ta nên đi ăn gì?” Giang Miên Miên trườn người trên ghế, quay đầu lại hỏi Úc Thừa.“Đi ăn vịt quay.” Úc Thừa khẽ gợi ý.Cậu nhớ lần trước khi đến thủ đô, Cừu Non rất thích ăn vịt quay.“Được, ăn vịt quay, em thích ăn vịt quay.” Giang Miên Miên lập tức giơ hai tay tán thành.Hứa Thành nghe vậy liền nổ máy chạy thẳng đến tiệm vịt quay nổi tiếng nhất thủ đô.Tiệm vịt quay nổi tiếng nhất thủ đô bất kể lúc nào cũng là cửa tiệm được yêu thích nhất ở nơi này, khi Giang Miên Miên bọn họ đến nơi thì bên ngoài đã xếp sẵn một hàng người dài.Giang Miên Miên thấy thế liền nói: “Anh Úc, hay là chúng ta ăn cái khác đi, nhiều người xếp hàng thế này không biết phải xếp hàng đến khi nào.”Hà Bình nghe vậy lập tức hất tóc với vẻ bảnh bao nói: “Không sao đâu Miên Miên, anh quen biết ông chủ cửa tiệm này, anh đi nói một tiếng là được.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận