Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 208. Trứng gà ngày sinh nhật

“Mẹ có em trai rồi, mẹ có em trai rồi.” Lai Đệ nhỏ tuổi nhất lập tức nhảy cẫng lên, vui vẻ reo hò.
“Tốt quá rồi, nhà chúng ta cuối cùng cũng có con trai.”
Đại Nha Nhị Nha rất vui sướng kích động. Đây chính là em trai mà cả nhà bọn họ đã mong đợi suốt bao năm qua.
Chiêu Đệ cũng nở nụ cười vui vẻ, thầm thở phào một hơi. May mà thời gian mẹ cô ta mang thai giống với trong trí nhớ của cô.
Điều này chứng tỏ mẹ cô cũng mang thai con trai như kiếp trước.
Trương Quế Hoa phất tay, vui mừng hớn hở nói: “Tiểu Quyên, bây giờ con đang mang thai con trai, con là đại công thần của nhà họ Giang chúng ta. Sau này cứ cách ba ngày đều có thể ăn một quả trứng gà, bổ sung dinh dưỡng nhiều một chút, sinh cho nhà họ Giang chúng ta một bé trai thật khỏe mạnh.”
Bà ta đã sớm đem những lời thề son sắt của Chiêu Đệ khắc sâu trong tiềm thức, vậy nên cũng vô thức cho rằng đứa con mà Triệu Tiểu Quyên đang mang chắc chắn là con trai.
“Cảm ơn mẹ.” Triệu Tiểu Quyên thấy mẹ chồng chịu cho mình ăn trứng gà, vô cùng cảm kích.
Bà biết cơ thể mình thiếu dinh dưỡng, hiện giờ khó khăn lắm mới có con trai. Không thể để xảy ra sai sót gì, bà nhất định phải chăm sóc sức khỏe cho thật tốt, tranh thủ sinh ra một bé trai khỏe mạnh.
Thực ra trước đây mỗi cô con dâu nhà họ Giang mang thai đều được hưởng đãi ngộ này.
Nhưng từ khi Triệu Tiểu Quyên liên tiếp sinh ra ba đứa con gái, Trương Quế Hoa không còn cho bà ăn trứng gà nữa.
Còn trách cái bụng bà không có tiền đồ, sinh nhiều vịt giời như vậy uổng công những trứng gà vất vả lắm mới để dành được.
“Tiểu Quyên, em đừng đứng ở bên ngoài nữa. Chúng ta vào nhà ngồi nghỉ một lát.” Sau khi Giang Trường Hà hồi phục một chút lý trí từ sự vui mừng tột độ liền vội vàng đỡ Triệu Tiểu Quyên vào nhà ngồi.
Nhưng nụ cười ngây ngô trên mặt không có cách nào ngăn cản được, ông sắp có con trai rồi.
Thấy vậy, Tôn Lệ Hà nãy giờ vẫn đang đứng nghe ở trong sân cảm thấy rất cạn lời, trừng mắt một cái.
Không phải chỉ là mang thai thôi sao? Làm như đang mang một cục vàng vậy.
Đến lúc đó lại sinh ra một con vịt giời xem các người còn cười nổi nữa hay không.
Dù sao bà ta cũng không tin nhà anh hai có thần tiên phù hộ, chắc chắn là con bé chết tiệt Chiêu Đệ kia đã phát hiện kinh nguyệt của Triệu Tiểu Quyên không chuẩn từ trước, cộng thêm việc muốn có em trai đến phát điên nên mới mơ thấy giấc mơ đó.
Hai vợ chồng Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc không có phản ứng gì. Cho dù lần này nhà chú hai sinh con trai hay con gái, trong mắt bọn họ cũng không có gì khác biệt.
Con trai hay con gái đều như vậy. Con gái được nuôi dưỡng tốt cũng không kém hơn so với con trai.
Giang Miên Miên lại cảm thấy rất mừng cho nhà chú hai, bởi vì cô biết rằng cuộc sống của nhà chú hai ở nhà họ Giang như thế nào.
Vì không có con trai nên chú hai thím hai cũng không có sức mạnh, ở nhà không dám đứng thẳng lưng mà nói chuyện. Vậy nên có rất nhiều chuyện nhường nhịn được thì cứ nhường nhịn, không ít lần bị chú ba thím ba chiếm lợi.
Tuy rằng cô không muốn nhưng cũng không thể không thừa nhận, tại thời đại này, ở nông thôn, đối với một gia đình mà nói thì một đứa con trai thực sự rất quan trọng.
Huống hồ gì, sau này đến thế kỷ mới vẫn còn hiện tượng trọng nam khinh nữ.
Ở thời đại này, những người cảm thấy con trai con gái đều như nhau giống như cha mẹ cô quả thật là kiểu quý hiếm.
Trong không khí vui mừng của nhà thứ hai, hai ngày nữa lại trôi qua, đến sinh nhật của Tô Uyển Ngọc.
Trước đây nhà họ Giang có quy tắc là mỗi lần đến sinh nhật ai thì người đó sẽ ăn hai quả trứng gà luộc coi như mừng sinh nhật.
Đương nhiên, không bao gồm mấy bé gái ở nhà hai.
Sáng sớm hôm nay, nhà họ Giang vẫn chưa nấu cơm Giang Trường Hải đã nhắc mẹ mình: “Mẹ, hôm nay là sinh nhật của vợ con, mẹ đừng quên luộc trứng gà cho cô ấy.”
Tuy rằng bây giờ ông đã có tiền, nhưng những thứ nên thuộc về nhà cả bọn họ vẫn không thể thiếu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận