Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 513. Làm thật tốt

Sau khi hai người tắt điện thoại, Giang Trường Hải hơi khẩn trương hỏi: “Con gái, Úc Thừa nói thế nào?”
Tô Uyển Ngọc cũng nhìn Giang Miên Miên, đợi cô trả lời.
“Anh Úc thừa nói, anh ấy hỏi bạn của anh ấy rồi, bạn của anh ấy có thể sẽ cần, đợi lát nữa anh ấy sẽ gọi lại cho con.” Giang Miên Miên tỉ mỉ kể lại.
Giang Trường Hải hít một hơi sâu: “Được, vậy chúng ta chờ xem.”
Bảy tám phút sau, điện thoại trong phòng reo lên.
Giang Miên Miên vội vàng nhấc máy: “Alo, anh Úc Thừa, anh Đường Lâm nói như thế nào?”
“Đường Lâm nói cảm ơn em, có chuyện tốt liền nhớ đến cậu ấy, cậu ấy sẽ mua cây nhân sâm trong tay chú Giang theo giá thị trường, ngày mai cậu ấy sẽ sắp xếp người đi đến nhà của em lấy đồ, ngày mai mọi người nhớ chờ trong nhà.” Úc Thừa cười khẽ nói.
Thứ đồ vật quý giá như nhân sâm này, một khi bảo quản không đúng cách sẽ dễ dàng bị hao tổn dược tính, cho nên sau khi Đường Lâm nghe Úc Thừa nói xong lập tức nói sẽ sắp xếp người qua lấy, sau đó lại dùng trực thăng vận chuyển đến Kinh thành.
“Vậy thì tốt quá, anh Úc Thừa, cảm ơn anh, vậy ngày mai chúng em sẽ ở nhà đợi.” Giang Miên Miên vui vẻ nói.
Hai người lại tiếp tục nói chuyện một lúc, Úc Thừa thấy sắc trời không còn sớm nữa mới tắt điện thoại.
“Cha mẹ, bạn của anh Úc Thừa muốn mua nhân sâm của nhà chúng ta, ngày mai anh ấy sẽ sắp xếp người đến lấy.” Giang Miên Miên kích động chia sẻ tin tức tốt này với cha mẹ cô.
“Quá tốt rồi, không hổ là người ở Kinh thành, đúng là có tiền, mua nhân sâm mà giống hệt như mua củ cải trắng,” Giang Trường Hải cảm khái nói.
“Đúng đó, vẫn là con gái mẹ lợi hại, như vậy thì cũng không cần khiến anh ngày nào cũng chạy đông chạy tây, một cuộc điện thoại đã bán xong cây nhân sâm quý giá đó rồi, hơn nữa bạn của Úc Thừa chắc chắn sẽ không hại chúng ta.” Tô Uyển Ngọc mỉm cười nói.
Phải biết rằng, thị trường thuốc đông y bên ngoài rất phức tạp, đen tối. Nếu như bản thân không hiểu rõ giá trị của chúng, sẽ dễ bị ép giá.
“Đúng vậy, con gái cha lợi hại nhất, đi thôi, chúng ta về nhà, con gái muốn ăn cái gì, tuỳ ý chọn, lát nữa cha mua cho con.” Giang Trường Hải giang tay, cực kỳ lớn tiếng nói.
“Cha, con muốn ăn năm đồng kem, còn cả quýt và nước ga nữa.”
“Được, lát nữa mua cho con và mẹ con mỗi người một phần.”
Một nhà ba người đi đến xưởng vận chuyển, Giang Trường Hải dẫn hai người đi cung tiêu xã mua một đống đồ ăn ngon lớn, ba người vừa ăn vừa đi về nhà.
Lúc về đến nhà thì cũng khá muộn, Giang Trường Hải bận rộn cả một ngày, buổi tối đi tắm xong liền úp mặt vào gối ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Giang Trường Hải vừa mới tỉnh dậy đã nghe thấy có người đang gõ cửa, ông vừa tới mở cửa lập tức nhìn thấy hai người đàn ông một già một trẻ đang đứng trước cổng nhà.
“Hai người là?” Giang Trường Hải thăm dò hỏi.
Người đàn ông lớn tuổi cực kì khách khí cười: “Chào đồng chí, là người Đường gia bảo tôi đến đây, anh chính là Giang Trường Hải phải không?”
“Đúng, đúng, anh lớn tuổi hơn tôi, cứ gọi tôi Trường Hải là được, mau vào trong. Giang Trường Hải dẫn hai người vào nhà.
Giang Trường Hải không ngờ hai người họ đến sớm như vậy, ông ngước đầu nhìn đồng hồ treo tường, mới có bảy giờ sáng, cũng không biết bọn họ xuất phát lúc mấy giờ nữa.
Tối qua sau khi hai người bọn họ nhận điện thoại của nhà họ Đường, bảo họ hôm nay đến đây lấy dược liệu. Lập tức kích động đến nổi ngủ không được, trời vừa sáng bèn nhanh chóng mang dụng cụ ra cửa.
Phải biết rằng có thể liên hệ với nhà họ Đường là chuyện khó khăn đến mức nào.
Bây giờ có cơ hội làm việc cho cậu chủ của nhà họ Đường, là vinh dự của bọn họ, bọn họ phải tích cực làm việc mới được.
Vậy nên bọn họ phải làm xong chuyện này cho đẹp đẽ gọn gàng, để cậu chủ nhà họ Đường hài lòng mới được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận