Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 672 - Pin Li-ion có thể sạc điện



Không đến hai mươi phút, người trong thôn đều biết Giang Miên Miên có thể chụp ảnh miễn phí cho mọi người, chụp một tấm chỉ cần trả một xu là được.Đợi cô vợ trẻ kia thay quần áo xong trở về, sân nhỏ nhà họ Giang đã bị người trong thôn vây ba tầng trong ba tầng ngoài.Giang Miên Miên thấy rất nhiều người, một buổi trưa cũng chụp không hết, liền quy định một người chỉ có thể chụp hai tấm, không thể chụp nhiều hơn.Gia đình thôn trưởng Lâm cũng nghe tin đến chụp ảnh, Giang Miên Miên gặp Lâm Ái Bảo thì vô cùng thân mật gọi: "Chị Ái Bảo, chị cũng đến chụp ảnh à?""Đúng đó Miên Miên, chị nghe nói hiện tại em đang đi học ở trên trấn, sao rồi? Đi học trên trấn có mệt không? Còn thích ứng được không?" Lâm Ái Bảo trìu mến nhìn Giang Miên Miên.Đây chính là học trò cô ấy vô cùng hài lòng, trước mắt cũng là học sinh giỏi nhất trong số những học sinh cô ấy từng dạy."Cũng được ạ chị Ái Bảo, chương trình học không khó lắm, em có thể theo kịp." Giang Miên Miên khiêm tốn đáp.Đằng sau còn rất nhiều người đang chờ chụp ảnh, Giang Miên Miên không nói thêm gì nữa."Chị Ái Bảo lại đây đi, chúng ta vẫn nên chụp ảnh trước thì hơn, chị muốn chụp thế nào? Chụp một mình hay là chụp cả gia đình?" Giang Miên Miên hỏi."Chụp một kiểu ảnh gia đình trước, rồi chụp cho bố mẹ chị một tấm, chính chị lại chụp riêng một tấm." Lâm Ái Bảo nói ra yêu cầu của mình."Được."Không đến hai phút, Giang Miên Miên đã chụp xong ảnh cho cả nhà họ Lâm.Lâm Ái Bảo lấy ba xu từ trong túi, đưa cho cô, nhưng Giang Miên Miên không nhận: "Chị Ái Bảo, mấy tấm ảnh này coi như em tặng chị, cảm ơn chị lúc đó dạy vỡ lòng cho em.""Như vậy sao được chứ? Miên Miên, mau nhận." Lâm Ái Bảo từ chối."Không sao cả, chị Ái Bảo, việc này xem như một chút tâm ý nhỏ của em, chị mau lấy lại tiền đi." Giang Miên Miên nghiêm túc nói.Lâm Ái Bảo thấy cô nói như vậy thì không khăng khăng đưa tiền nữa: "Được rồi, vậy Miên Miên, em có thời gian thì đến nhà chị chơi nhé.""Vâng, chị Ái Bảo." Giang Miên Miên mỉm cười phất phất tay với cô ấy.Giang Miên Miên bận rộn một buổi trưa mới chụp xong hết ảnh.Đến buổi chiều, người nhà họ Giang đi làm ruộng, cô mới về phòng nằm lên giường thở phào nhẹ nhõm, vẫn luôn giơ máy ảnh chụp ảnh cũng rất mệt mỏi.Cô nghỉ ngơi một lát, rồi lại đâm đầu vào trong hệ thống, tiếp tục nghiên cứu kỹ thuật nạp điện pin Li-ion.Đêm qua cô lại điều chỉnh mấy trị số quan trọng, cô cảm thấy mình đã sắp thành công nghiên cứu ra kỹ thuật nạp điện.Sinh hoạt trong thôn Thạch Kiều rất bình tĩnh, rất có quy luật, ngày ngày người nhà họ Giang ra đồng làm việc, Giang Miên Miên vào trong hệ thống làm thí nghiệm.Cuối cùng, vào buổi tối ngày thứ hai, Giang Miên Miên thành công nghiên cứu ra kỹ thuật nạp điện cho pin Li-ion, cô kích động nhảy nhót liên tục trong hệ thống: "Hệ thống, ta làm được rồi! Ta làm được rồi!"Hệ thống cũng không ngờ tiến triển của Giang Miên Miên lại nhanh như vậy, quả nhiên, tiềm lực của con người là vô hạn.Xem ra về sau nó phải nỗ lực đốc xúc cô, không thể để cô lười biếng nữa.Mặc dù hệ thống có tính toán như vậy, nhưng nói ra lại không như thế: "Ký chủ, chúc mừng cô thành công nghiên cứu ra kỹ thuật nạp điện cho pin Li-ion, lại gần thêm một bước trở thành nhà khoa học nổi tiếng toàn thế giới.""Ha ha, hệ thống, vậy ta phải mượn lời chúc của ngươi rồi, sau này sẽ thật cố gắng, nỗ lực trở thành nhà khoa học nổi tiếng toàn thế giới." Giang Miên Miên chém gió theo hệ thống.Ngày thứ ba Giang Miên Miên đến nhà họ Giang chính là ngày tiểu học công xã công bố thành tích cuối kỳ, cho nên mấy đứa bé nhà họ Giang ăn sáng xong liền cùng đến trường học nhận thành tích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận