Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 904 - Quá lắm cũng chỉ tính là lời nhắn nhắn ngàn dặm



Bọn họ chơi đùa ở bên ngoài hơn một tiếng đồng hồ mới quay về nhà dưới sự thôi thúc của Giang Miên Miên.Cụ nhà thấy Giang Miên Miên quả nhiên là nghe lời mà ra ngoài chơi không ở mãi trong nhà đọc sách nên cũng rất hài lòng. Đứa nhỏ này, chỗ nào cũng đều tốt, chỉ là quá hiếu học thôi.Đứa nhỏ ở cái tuổi như cô, sao lại có thể không muốn ra ngoài chơi cơ chứ, kỳ nghỉ hè ở trong thôn này, bà nhất định phải để Miên Miên ra ngoài chơi thỏa thích, chơi cho đã."Nội ơi, tụi cháu về rồi đây." Giang Miên Miên cầm theo một nhành liễu đã được bện thành vòng hoa, vui vẻ nói."Cháu gái lớn của bà về rồi đấy à, mấy đứa về cũng đúng lúc lắm, vừa ngay giờ cơm rồi, đi rửa tay một cái đi." Bà cụ mặt mũi đầy hiền hòa vuốt ve mái tóc và khuôn mặt của Giang Miên Miên, tươi cười nói.Nhờ phúc của Giang Miên Miên, bữa tối của nhà họ Giang vẫn được chuẩn bị rất thịnh soạn, nhà họ Giang ai nấy cũng được ăn cực kỳ thỏa mãn, bọn họ ăn thịt heo thơm phưng phức, từ đáy lòng hy vọng Giang Miên Miên có thể nán lại ở nhà thêm một khoảng thời gian nữa.Cơm tối xong xuôi, người nhà họ Giang đều tụ tập ở nhà chính cùng coi tivi với nhau.Đang xem tới khúc gay cấn, máy nhắn tin trên người Giang Miên Miên đột nhiên vang lên.Lúc vừa mới bắt đầu nhà họ Giang còn tưởng là tiếng ở trong tivi nữa cơ, nhưng mà bọn họ lại nhìn thấy Giang Miên Miên móc một khối vuông nhỏ màu đen to cỡ lòng bàn tay từ trong túi ra, phía trên còn tỏa ra thứ ánh sáng xanh trong suốt. Thứ đồ này vừa xuất hiện ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người nhà họ Giang.Giang Miên Miên nhìn vào máy nhắn tin, Trình An nhắn lại cho mình: "Miên Miên, anh với Đường Lâm đang ăn các món ăn gốc của bang, rất ngon, lần sau có cơ hội sẽ dắt em đến ăn."Đây đã là lần thứ ba Giang Miên Miên nhận được lời nhắn lại của Trình An rồi, kể từ khi cô có chiếc máy nhắn tin này, Trình An về cơ bản đều dựa theo tần suất của ba bữa cơm gọi cho mình.Buổi sáng thì hỏi mình là con lợn lười nhỏ này đã dậy hay chưa, ban trưa nhìn thấy thứ hay ho gì đó cũng cần phải khoe khoang với mình, lại còn không quên nói mình không đi thật đúng là thiệt thòi, bây giờ buổi tối ăn được món ngon lại muốn đến chia sẻ với mình.Giang Miên Miên nhìn thấy dòng chữ trên máy nhắn tin, thậm chí còn có thể tưởng tượng ra được biểu cảm đắc ý khi Trình An nói những lời này, cô không nhịn được mà bật cười."Miên Miên, thứ em đang cầm là cái gì thế?" Chí Văn, Chí Võ nhìn thấy có thứ đồ chơi mới mẻ, đến tivi cũng chẳng buồn coi, toàn bộ sáp lại cạnh người Giang Miên Miên, tò mò hỏi.Giang Miên Miên ngẩng đầu nhìn phát hiện ngay tất cả mọi người trong phòng đều đang nhìn mình.Vừa nãy cô nhắn tin lại quá mức chuyên chú nên không chú ý đến ánh mặt của cả nhà."Đúng đấy Miên Miên, thứ có thể phát sáng mà cháu đang cầm là gì thế?" Cụ nhà cũng tò mò lên tiếng hỏi."Ông nội bà nội, anh cả, anh hai, cái này được gọi là máy nhắn tin, là một thiết bị truyền tin. Không cần biết đối phương ở bao xa cũng đều có thể nhắn tin cho cháu thông qua máy bộ đàm, thứ cháu vừa xem, chính là anh Trình An ở Hải Thành nhắn cho cháu." Giang Miên Miên sau khi giải thích đơn giản với nhà họ Giang xong liền đưa máy nhắn tin đang cầm trong tay sang cho cụ nhà."Wow, lợi hại như vậy luôn sao. Miên Miên, vậy đây chẳng phải là thiên lý truyền âm mà trên tivi nói sao?" Chí Võ nghe vậy, cường điệu hóa hình dung nói."Ha ha, anh hai, đây cũng không được xem là thiên lý truyền âm đâu chứ nhỉ, quá lắm thì nó cũng chỉ được xem là lời nhắn ngàn dặm mà thôi, không hề có công năng thần kỳ như thế đâu." Giang Miên Miên bị Chí Văn chọc cho buồn cười, nói đến thiên lý truyền âm, cô lại nghĩ đến điện thoại di động của đời trước rồi.Máy nhắn tin mặc dù ở thời đại này được vô số người săn đón, nhưng mà với người đã quen dùng điện thoại thông minh như cô mà nói, đây cũng chỉ là thiết bị xem được tin nhắn nhưng lại không thể hồi đáp lại được, thật sự là có chút vô bổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận