Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1136 - Mời cháu đến sở nghiên cứu làm việc?!



"Ừm, hai cháu đến sớm thật đó." Ông Úc đối với hai tên nhóc cũng rất hiền hòa, mặc dù không tỏ rõ ra trên mặt."Đúng vậy ạ, chúng cháu ở nhà suốt cũng không có chuyện gì, liền đến đây sớm một chút, xem có thể giúp đỡ chút việc gì hay không, đáng tiếc chú Giang và cô Uyển đều không cần chúng cháu." Trình An giải thích nói.Hai người Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc vẫn luôn ở phòng bếp bận rộn, nghe thấy ông Úc đến, bọn họ đều lập tức buông công việc trong tay xuống mà đi ra.Trước đó Chủ nhiệm Trương từng đi huyện thành hỏi thăm Giang Miên Miên về vấn đề kỹ thuật, cho nên hai người Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc cũng đều biết ông.Bọn họ nhìn thấy ông, vẻ mặt tươi cười chào hỏi: "Chào chủ nhiệm Trương, anh chịu đến dự đến nhà chúng tôi ăn tiệc mừng, thật sự là vinh hạnh của chúng tôi mà.""Ha ha, Tiểu Giang, Tiểu Tô, hai người khách khí quá rồi, hai người không chê cười tôi không mời mà đến là tốt rồi." Chủ nhiệm Trương cười ha hả nói."Đương nhiên là không rồi, chúng ta hoan nghênh anh còn không kịp, sao có thể chê cười anh chứ, ông Úc, chủ nhiệm Trương, chị Tôn, mọi người vào nhà ngồi một lúc trước đi, cơm và đồ ăn chúng ta xong ngay bây giờ đây, chờ một chút thôi." Giang Trường Hải tiếp đón mọi người.Giang Miên Miên bật TV lên, rồi lấy quả, nước ngọt, hạt dưa, kẹo ngọt... mà buổi sáng hôm nay cha mẹ cô mua ra đãi khách.Không lâu sau, một bàn lớn cơm trưa phong phú liền dọn bị xong.Ông Úc ngồi tại chủ vị, hai người Giang Trường Hải và chủ nhiệm Trương một trái một phải ngồi ở bên cạnh ông Úc, những người còn lại theo thứ tự ngồi xuống.Những người đang ngồi ở đây cũng cũng không xa lạ gì với nhau, bọn họ nhiệt nhiệt nháo nháo ăn một bữa cơm chúc mừng nhà mới.Bởi vì ông Úc và chủ nhiệm Trương buổi chiều còn có việc, không thể ở lâu, ăn cơm xong, chỉ ngồi một lúc rồi bọn họ liền đứng dậy chuẩn bị rời đi."Trường Hải, Tiểu Tô, chúng ta giờ còn có chút chuyện phải đi, sau này có thời gian sẽ lại tới.""Ai, vâng, ông Úc, ông đi chậm một chút."Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc bọn họ cũng biết, ông Úc có thể dành ra thời gian để đến ăn cơm đã rất không dễ, nên cũng không giữ lại nữa.Trình An và Đường Lâm cũng đều đứng dậy, cùng với người nhà họ Giang đưa tiễn mấy người ông Úc.Chủ nhiệm Trương thấy nhiều người đều đi ra đưa tiễn bọn họ như thế, ông cười nói: "Mọi người đều mau trở về đi, chúng ta chỉ có vài người như này, đâu cần phải nhiều người đưa tiễn như vậy cơ chứ. Để đứa nhỏ Miên Miên này tiễn chúng ta là được rồi, vừa khéo tôi có mấy lời muốn nói với cô bé.""Được, chủ nhiệm Trương, vậy chúng ta chỉ đưa mọi người đến cửa thôi vậy."Nhóm Đường Lâm và Trình An đều là người tinh ý, sao có thể không nghe hiểu ý tứ của Chủ nhiệm Trương được, bọn họ rất thức thời tiễn người ra đến cửa, rồi không tiếp tục đi ra ngoài.Giang Miên Miên cũng đoán được chủ nhiệm Trương hẳn có lời muốn nói với mình, cô một đường đưa mấy người tiễn đến cửa nhà.Dì Tôn rất tự giác tránh hiềm nghi, dẫn đầu lên xe Jeep, còn đem cửa xe cũng đều đóng lại.Chủ nhiệm Trương mới mở miệng nói: "Miên Miên, chú nghe ông Úc nói, mấy năm nay cháu cảm thấy rất hứng thú đối với kỹ thuật liên lạc qua điện thoại di động, bây giờ chú chính thức mời cháu đến sở nghiên cứu làm việc, sở nghiên cứu các chú cũng dự định nghiên cứu kỹ thuật liên lạc, có cô tiểu thiên tài như cháu gia nhập, nhất định có thể làm ít công to."Giang Miên Miên nghe vậy, lập tức có chút mà được sủng ái mà lo sợ, trợn tròn đôi mắt to tròn trong sáng nói: "Mời cháu đến sở nghiên cứu làm việc? ! Nhưng mà chú Trương à, năm nay cháu mới mười hai tuổi thôi, cháu cảm thấy năng lực của cháu còn chưa đủ để làm thành viên chính thức của sở nghiên cứu."Chủ nhiệm Trương lắc đầu, vẻ mặt chân thành nói: "Miên Miên, cháu nói như vậy là quá khiêm tốn rồi. Tuổi của cháu còn nhỏ đã một mình nghiên cứu ra nhiều kỹ thuật như vậy, cống hiến của cháu đối với quốc gia chúng ta, và cả thành tựu ở phương diện nghiên cứu khoa học, đã sớm đủ để trở thành một thành viên của sở nghiên cứu rồi. Trước kia vì bảo vệ cháu, nên phải giữ bí mật thân phận của cháu, nhưng bây giờ cháu ở thủ đô rồi, người của chúng ta có thể bảo đảm an toàn của cháu, cũng hẳn là để nhân dân cả nước đều biết cống hiến cháu đã làm cho quốc gia."

Bạn cần đăng nhập để bình luận