Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 833 - Trường Trung học số 2 tới cửa tuyển sinh 3



"Đúng vậy thầy Phương, chúng ta cố gắng kiếm tiền như vậy chẳng phải là vì có thể làm con cái có một tương lai thoải mái, hạnh phúc sao." Giang Trường Hải cũng cảm thán.Thầy Phương nghe thấy Giang Trường Hải có dự định muốn mua nhà, đột nhiên nghĩ đến chuyện của bạn mình, vội vàng nói: "Cha Giang Miên Miên à, nếu mọi người muốn mua nhà trong thành phố thì chỗ tôi vừa khéo có một căn nhà rất thích hợp. Tôi có một người bạn dự định ra nước ngoài sống với con, đang muốn bán căn nhà hiện tại, căn nhà hiện giờ của cậu ta ở vị trí rất tốt trong thành phố, môi trường cũng không tệ, cách trường Trung học số 2 khoảng mười phút đi xe đạp."Hai vợ chồng Giang Trường Hải nghe thầy Phương nói thì rất động lòng, nhưng bọn họ không đồng ý hay từ chối ngay, ngược lại nhìn Giang Miên Miên, nghiêm túc hỏi ý kiến của cô.Dù sao sau này là cô đi học, bọn họ sợ quyết định ngày hôm nay của mình sẽ làm chậm trễ tương lai sau này của con gái."Con gái, con cảm thấy thế nào? Đến trường Trung học số 1 hay trường Trung học số 2?" Giang Trường Hải dò hỏi."Cha, mẹ, con thấy trường Trung học số 2 cũng rất tốt, thầy Phương đã đích thân tới rồi, chỉ riêng phần thành ý này, chúng ta cũng không thể phụ lòng thầy." Giang Miên Miên trưng dáng vẻ ông cụ non đáp.Thầy Phương vừa nghe lời này, nụ cười trên mặt liền càng rực rỡ hơn.Thành ý dĩ nhiên là một phần, nhưng còn một nguyên nhân quan trọng hơn, đó là gia đình họ mới đi vào thành phố, chưa quen với cuộc sống nơi đây, cũng chẳng quen biết ai, dù thế nào mua nhà cũng là một chuyện lớn, nhỡ bị lừa, mua một căn nhà có tranh chấp thì xem như hỏng.Giờ có thầy Phương hỗ trợ, bọn họ tất nhiên có thể yên lòng, đã bớt lo lại thuận tiện.Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc nghe xong lời nói của con gái cũng hạ quyết tâm.Giang Trường Hải trực tiếp vỗ bàn: "Được, thầy Phương, vậy chúng tôi sẽ đến trường Trung học số 2 học tập.""Ha ha, quá tốt, quá tốt rồi. Ông Giang, bà Giang, hai người yên tâm, tôi nhất định sẽ không để mọi người hối hận về lựa chọn ngày hôm nay, Giang Miên Miên đến trường Trung học số 2 của chúng tôi tuyệt đối là một hành động sáng suốt." Thầy Phương thấy mình cuối cùng cũng thuyết phục được thần đồng nhỏ, khuyên được cô đến trường mình học thì vui mừng bảo đảm liên tục."Thầy Phương, chúng tôi chắc chắn tin tưởng thầy." Giang Trường Hải cũng mỉm cười."Được rồi, ông Giang, bà Giang, bạn học Giang Miên Miên, tôi cũng không làm chậm trễ mọi người nữa, tôi để lại số điện thoại của tôi, mọi người định mua nhà thì cứ gọi điện thoại cho tôi là được, giờ tôi phải về trường học trước, báo tin vui cho hiệu trưởng." Thầy Phương vui mừng hớn hở nói."Được, vậy làm phiền thầy." Giang Trường Hải nhớ kỹ số điện thoại, biết ơn đáp.Sau khi cả gia đình tiễn thầy Phương đi, Tô Uyển Ngọc vui vẻ ra mặt ngồi đếm số tiền trên bàn uống trà."Con gái à, con giỏi thật đó, lại giúp nhà chúng ta kiếm lời năm trăm đồng, câu ca dao này đúng thật, thư trung tự hữu hoàng kim ốc(1), từ khi con đi học đã kiếm về cho nhà chúng ta biết bao nhiêu tiền." Tô Uyển Ngọc cầm tiền, giơ ngón tay cái lên với Giang Miên Miên, vui vẻ khen ngợi.(1)Thư trung tự hữu hoàng kim ốc: có nghĩa “Trong sách tự nó cũng có sẵn căn nhà được dát vàng”. Ý muốn nói: Cứ cắm đầu vào sách mà học cho chuyên cần, khi đã hiểu hết những kiến thức ở trong sách rồi thì cũng đã thành tài rồi, thi đậu rồi, và khi đã đậu đạt làm quan rồi thì ắt sẽ có nhà dát vàng với lầu son gác tía mà ở."Mẹ, lúc này mới vừa bắt đầu thôi, về sau con sẽ còn kiếm nhiều tiền hơn cho mẹ." Giang Miên Miên tràn đầy tự tin."Được, chờ đến lúc con có thể kiếm nhiều tiền hơn, mẹ với cha con sẽ có thể hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã thoải mái nhờ con rồi." Tô Uyển Ngọc vui mừng nói."Được rồi mình, mau đi làm đi, nếu không sẽ bị gấp đấy." Giang Trường Hải thấy sắp muộn giờ nên vội vàng nhắc nhở.Tô Uyển Ngọc nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, thấy quả thực không còn sớm, bà vội vã nhét tiền vào trong tay Giang Trường Hải rồi vội vội vàng vàng đi làm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận