Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 802 - Đi theo anh cả phát tài



“Đúng, đúng, thiếu chút nữa đã quên chính sự. Trí Viễn, cháu viết chữ đẹp, so câu đối xuân được bán ở Cung Tiêu Xã còn đẹp hơn. Cháu xem có thể viết giúp nhà ta không?”“Đúng vậy, Trí Viễn, giúp nhà ta viết. Chúng ta với nhà họ Giang đều là lão hàng xóm vài thập niên. Ta và mấy thế hệ chú Đại Sơn tính ra là cùng một tổ tiên.”Một đám người trong thôn hy vọng Phương Trí Viễn - nhân vật lớn làm công tác văn hoá ở thủ đô có thể viết câu đối xuân cho bọn họ.Điểm này, Phương Trí Viễn vô cùng sảng khoái đáp ứng rồi xuống dưới: “Tốt. Vậy mọi người lấy giấy hồng tới. Tôi viết cho mọi người.”“Ha ha, Trí Viễn, đứa nhỏ này thật tốt, thật sự là người tốt. Cậu chờ, tôi đây liền về nhà lấy đồ.”Người trong thôn thấy ông ấy đáp ứng rồi, đều vui vẻ phấn chấn chạy về nhà. Họ muốn lấy giấy hồng sớm một chút để ông ấy hỗ trợ viết. Họ sợ bản thân tới chậm một hồi, bị đẩy xuống.Thôn Thạch Kiều cơ bản cũng không lớn. Không đến một hồi, người trong thôn liền đều biết Phương Trí Viễn có thể viết câu đối xuân. Rất nhiều người còn chưa mua câu đối xuân đều cầm giấy hồng, tới nhà họ Giang để ông ấy viết giúp.Ai đến cũng Phương Trí Viễn không cự tuyệt, đều viết giúp tất cả.Chờ viết xong, phơi khô, người trong thôn đều cầm câu đối xuân cùng chữ phúc của nhà mình, vui vẻ về nhà dán câu đối.Chờ đến buổi tối, ăn xong bữa cơm đoàn viên. Giang Đại Sơn ngồi ở nhà chính, cùng mấy đứa con trai tính sổ sách trong năm nay.Mỗi năm Giang Trường Hải đều bỏ số tiền như nhau. Tuy rằng thằng hai và thằng không bỏ vào, nhưng cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.Nhưng mà hiện tại số tiền kiếm được trong việc trồng trọt này, trong mắt hai anh em đã không còn quan trọng.Bọn họ nghĩ chờ đến năm sau rồi tiếp tục đi theo anh cả của bọn họ cùng nhau phát tài.Tính xong sổ sách thì qua sáu giờ. Người trong thôn cũng đều lục tục lại đây xem chương trình cuối năm.Phương Trí Viễn nhìn người trong thôn ngồi ở nhà mình. Một đám trên mặt tràn đầy hạnh phúc tươi cười, trong lòng cũng vui vẻ theo.Chờ xem xong xem chương trình cuối năm, Giang Trường Hải lại dẫn bọn nhỏ ra ngoài đốt pháo hoa pháo trúc. Ngay cả Phương Trí Viễn cũng bị Úc Thừa và Giang Miên Miên kéo ra ngoài, thả mấy cây pháo hoa mới tính xong việc.Chờ người trong thôn xem xong pháo hoa mới có nói có cười trở về nhà.Xem thời gian không còn sớm, người họ Giang cũng đều trở về các phòng, đơn giản thu thập một chút rồi ngủ.Ngày hôm sau chính là mùng một tết, cả gia đình vô cùng náo nhiệt ăn sáng, Trương Quế Hoa lấy bao lì xì đã sớm chuẩn bị tốt, phát cho các cháu trai, các cháu gái.Đương nhiên, cũng không bỏ qua Úc Thừa.“Nào, Úc Thừa, đây là bà nội Giang cho cháu tiền mừng tuổi. Năm mới, chúc cháu thật vui vẻ, chuyện phiền lòng sẽ không có.” Trương Quế Hoa nhìn Úc Thừa còn cao hơn so với mình, chúc phúc nói.“Cảm ơn bà nội Giang.” Úc Thừa thấy bà cụ coi cậu giống như là cháu trai để phát bao lì xì. Trong lòng cậu cảm thấy ấm áp, cậu cũng không có chối từ. Nói lời cảm tạ thu bao lì xì.Phương Trí Viễn cũng lấy ra chuẩn bị bao lì xì của mình, bắt đầu phát tiền mừng tuổi cho bọn nhỏ họ Giang.“Tới, các con, cậu Phương cũng có tiền mừng tuổi.” Phương Trí Viễn nói với mấy đứa trẻ.“Cảm ơn cậu Phương, cậu Phương mùng một tết vui vẻ.” Chí Văn, Chí Võ không nghĩ tới năm nay còn có thể thu thêm một cái bao lì xì. Hai người bọn họ nhảy nhót chạy tới, nói ngọt nói cát tường.“Cậu Phương cũng chúc các con mùng một tết vui vẻ. Năm mới, chúc con thật vui vẻ, học tập thật tốt, tranh thủ thi đậu đại học.” Phương Trí Viễn vừa nói vừa phát tiền mừng tuổi cho bọn nhỏ.Nhóm bé gái thu được tiền mừng tuổi, cũng đều mồm năm miệng mười mà nói cát tường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận