Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1124 - Quỷ nhát gan im lìm không lên tiếng



Nhưng mặc kệ cô ta có nháy mắt như thế nào đi nữa, Nhị Nha vẫn luôn im lìm không lên tiếng, quỷ nhát gan!Giang Trường Phụng thấy bầu không khí trong phòng có chút ngột ngạt, mở miệng cười hoà hoãn nói: "Chiêu Đệ này, bà nội cháu nói những lời này, cũng vì muốn tốt cho cháu, cháu cũng đừng tức giận, học kỳ tiếp theo học cho thật giỏi, chờ sau này có cơ hội, cô út lại dẫn mấy cháu đến Hương Thành chơi nha.""Dạ, biết ạ, cô út." Tình hình mạnh hơn người, dù cho Chiêu Đệ không tình nguyện, cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.Cứ như vậy chuyện đi chơi Hương Thành đã được quyết định trong bầu không khí không vui vẻ lắm.Chiêu Đệ cảm thấy mất mặt ở nhà chính, lúc trở lại phòng hai, vẫn có chút tức giận bất bình.Cô ta nhìn hai người chị, oán giận nói: “Bà già kia đúng là quá thiên vị, cô út cũng đã nói sẽ dẫn chúng ta đến Hương Thành chơi, bà ta còn ngăn không cho đi, còn lấy thành tích của em để nói chuyện, thành tích của anh cả và anh hai cũng có cao hơn đâu, sao bà ta lại đồng ý dẫn bọn họ theo chứ? Thật sự quá không công bằng."Chiêu Đệ oán giận nửa ngày, nhìn hai người chị im lặng giống như người gỗ vậy, nên làm gì thì làm, ngay cả liếc mắt nhìn cô ta cũng không có, cô ta không nhịn được càng tức giận hơn."Chị cả, chị hai, em đang nói chuyện với hai người đó, hai người có nghe không?" Chiêu Đệ tức giận chạy đến bên cạnh hai chị, chất vấn.Đại Nha là một người chị gái vừa có tính tình tốt vừa bao dung em gái, cô bé thấy Chiêu Đệ tức giận như vậy, đưa tay vỗ nhẹ sau lưng Chiêu Đệ, dịu dàng dỗ dành nói: “Được rồi, Chiêu Đệ, đừng nóng giận, bà nội nói cũng đúng, nếu tất cả chúng ta cùng đi ra ngoài chơi, công việc nhà ai làm, cha mẹ và ông bà nội khẳng định sẽ rất bận rộn, hơn nữa mấy người chúng ta có thể đi học đã rất hạnh phúc rồi, nhiều người đi Hương Thành, cô út sẽ tốn rất nhiều tiền nha!"Chiêu Đệ nghe chị cả nói như vậy, trong lòng càng tức giận.Cô ta đánh rớt tay của Đại Nha xuống, hận sắt không thành thép nhìn chị cả của mình: “Chị cả, chị cũng thật ba phải, vừa có chuyện chị sẽ để cho em nhường bộ, bộ dạng bây giờ của chị, giống cha mẹ như đúc! Chị có biết hay không, cũng bởi vì phòng hai chúng ta quá mềm yếu, quá nghe lời, mới có thể vẫn luôn bị phòng lớn, phòng ba đè ép, chuyện tốt gì cũng đến lượt bọn họ, công việc mệt nhọc khổ sở đều do phòng hai chúng ta gánh, làm xong ông bà nội còn không khen, dựa vào cái gì chứ?""Chiêu Đệ, em nhỏ tiếng một chút, đừng để cho đám người ông bà nội nghe thấy." Đại Nha nghe được những lời ‘Đại nghịch bất đạo' kia của em gái, bị dọa thay đổi sắc mặt, cô bé vội vàng đi qua, muốn che miệng Chiêu Đệ lại, không để cho cô ta nói thêm lời gì.Chiêu Đệ chợt lách người, né tránh Đại Nha, vẫn chưa hết giận nói: "Chị nhìn lại chị một chút đi, bây giờ ngay cả lời cũng không dám để cho em nói, sao chị có thể mềm yếu như vậy, tại sao không hăng hái tranh giành, nếu chúng ta vẫn luôn như vậy, cái gì cũng không tranh không cướp, sớm muộn gì cũng giống lúc trước, bị bọn họ bán, còn giúp bọn họ đếm tiền."Nhị Nha thấy Chiêu Đệ càng nói càng kỳ cục, tức giận lớn tiếng mắng: “Được rồi, đủ rồi, Chiêu Đệ, em không được nói những lời này nữa."Từ sớm Nhị Nha đã cảm thấy cô em gái Chiêu Đệ này ngày càng không hiểu chuyện.Mặc kệ chuyện gì, cô ta cũng phải tranh giành với Miên Miên, nhưng mọi thứ lại không bằng Miên Miên.Hơn nữa mỗi lấy thấy nhà bác cả sống tốt, cô ta đều phải nói mấy lời khó nghe.Cô ta đây là lòng tự tôn cao, không biết nhìn thẳng vào mình, cũng không tự biết mình.Chiêu Đệ đột nhiên bị Nhị Nha trách mắng như vậy thị sợ hết hồn, chờ sau khi cô ta phản ứng lại, càng tức giận nói: “Sao? Chẳng lẽ em nói không đúng sao? Các người đều là những kẻ nhát gan hèn yếu, gặp loại chuyện không công bằng này cũng không dám nói lời nào, bây giờ em muốn nói, các người còn ngăn cản em, không để em nói?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận