Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 628 - Anh không giống với bọn họ



Trương Quế Hoa nghe thấy mấy đứa nhỏ kia cố ý chạy từ Thủ đô đến vì sinh nhật của Miên Miên thì nụ cười trên mặt càng thêm rực rỡ.Tôn Lệ Hà cũng đè nén kích động, chen lên phía trước, tươi cười hớn hở nói: "Trời ạ, các cháu thật là có lòng, Miên Miên có thể có bạn bè tốt như các cháu thật là may mắn."Trương Quế Hoa nhiệt tình hô: "Lại đây mấy đứa, mau vào phòng đi, chúng ta đừng đứng bên ngoài nói chuyện."Mấy người vào nhà, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong phòng.Tô Uyển Ngọc thấy Úc Thừa dẫn theo mấy chàng trai khí chất phi phàm tiến đến thì kinh ngạc một lúc, có điều bà lập tức phản ứng lại, bước nhanh tới, vui mừng nói: "Úc Thừa, các cháu đã đến rồi, mau vào nhà ngồi đi.""Dì Uyển, đây là mấy người bạn của cháu, Miên Miên cũng quen họ, bọn họ biết sinh nhật của Miên Miên nên cùng đi theo cháu đến, chúc mừng Miên Miên." Úc Thừa đơn giản giải thích một chút."Ấy, tốt, dì biết mấy người các cháu. Miên Miên về có nhắc đến các anh ở trên Thủ đô đều đối xử với con bé vô cùng tốt, thường xuyên dẫn con bé ra ngoài chơi." Tô Uyển Ngọc nói với mấy thiếu niên.Mấy người Đường Lâm nghe lời này thì trên mặt đều lộ ra ý cười, biết cô nhóc Giang Miên Miên về nhà còn nhắc đến mấy người họ với mẹ mình thì rất vui vẻ."Lại đây, thằng nhóc Úc, các cháu ngồi bên này, đừng câu nệ, cứ thoải mái như ở nhà mình." Giang Trường Hải thấy bọn họ cứ đứng ở cửa ra vào thì nhiệt tình hô.Mấy người vừa vào phòng khách, Giang Trường Đào và Giang Trường Hà ngồi trên ghế sô pha đều có phần mất tự nhiên đứng lên, muốn nhường chỗ ngồi cho bọn họ.Bà Trương thấy mấy thiếu niên ăn mặc phong cách tây, lại có khí chất xuất chúng thì cũng hơi nhút nhát, nhất thời không khí trong phòng khách đông cứng lại.Mấy người Úc Thừa không ngồi ghế sô pha mà ngồi trên ghế đẩu ở một góc."Miên Miên, đây là quà sinh nhật anh tặng cho em, mở ra xem đi, xem có thích hay không." Đường Lâm dẫn đầu lấy ra một cái hộp dài từ trong ba lô, đưa cho Giang Miên Miên."Cảm ơn anh Đường Lâm." Giang Miên Miên nhận lấy quà, mở ra xem, là một chồng băng nhạc gốc tiếng nước ngoài trong nước không mua được."Anh Đường Lâm, em thích lắm, cảm ơn anh." Giang Miên Miên lần nữa nói cảm ơn."Em thích là được." Đường Lâm cười nhẹ đáp."Tiểu Miên Miên, đây là quà của anh." Trình An theo sát đưa một cái hộp cho Giang Miên Miên.Quà cậu ấy tặng là một bộ quần áo thể thao thương hiệu nước ngoài, chất vải mềm mại, thân thiện với làn da, trẻ con mặc rất thích hợp.Không cần mở ra xem ở trước mặt mọi người.Chậm hơn bọn họ một bước, lúc này Úc Thừa mới đặt quà của mình vào trong lòng Giang Miên Miên, sau đó vỗ nhẹ đầu nhỏ của cô: "Tối rồi hẵng nhìn."Giang Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ."Tiếp đó, Hà Bình và Hứa Thành cũng lấy ra quà mình đã chuẩn bị.Giang Miên Miên mang hết những món quà này về phòng ngủ, định chờ đến tối rồi sẽ mở ra.Tôn Lệ Hà thấy Giang Miên Miên nhận nhiều đồ tốt như vậy thì hâm mộ đến đỏ mắt.Mặc dù ả không rõ lắm những đồ vật này trị giá bao nhiêu tiền, nhưng mấy thiếu niên này có thể chơi cùng Úc Thừa, dám chắc đều không phải là người bình thường, đồ bọn họ đã lấy ra thì tuyệt đối đều là đồ tốt."Mấy đứa lại đây, uống chút đồ uống rồi ăn chút trái cây và bánh kẹo đi, đừng câu nệ, cứ coi như nhà mình." Tô Uyển Ngọc lấy bánh kẹo tốt nhất trong nhà ra, đưa cho mấy người Úc Thừa."Dạ dì Uyển."Ba thiếu niên mỉm cười lễ phép lại không khách sáo, tỏ vẻ thân thiết, mà Úc Thừa là thật sự thoải mái tự tại.Anh không giống với bọn họ, trong nhà Cừu Non còn để dành phòng cho anh kia kìa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận