Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 589 - Phần thường cùng vinh dự 1



"Đây là nhà của đồng chí Giang Trường Hải đúng chứ?" Người con trai mặc quần áo lao động khách sáo hỏi.Tô Uyển Ngọc gật đầu: "Đúng vậy, Giang Trường Hải là chồng tôi.""Là thế này, chúng tôi là người của bộ thông tin, hôm qua có một cụ ông gọi điện thoại cho chúng tôi, ông ấy họ Úc, sao thế? Cụ ông không nói với gia đình sao?"Người đàn ông thấy mình đã nói xong mà vẻ mặt Tô Uyển Ngọc vẫn mịt mù, cũng có chút không rõ tình hình.Đây là sao vậy ta?"Là bác Úc bảo à, vậy các anh vào đi." Tô Uyển Ngọc vừa nghe đến cụ ông họ Úc thì biết ngay là ai rồi, bà mở cửa ra để hai người đi vào.Hai người chính là nhận tiền thì làm việc thôi, nếu như chỗ này là nhà của Giang Miên Miên, vậy thì địa chỉ không sai, bọn họ cũng không nghiên cứu sâu về thái độ lúc đầu của Tô Uyển Ngọc, cầm lấy công cụ bắt đầu lắp đặt.Vương Lợi và Lý Lan thấy thế cũng không làm bài tập nữa, đều tò mà sáp lại gần xem náo nhiệt, đây cũng là lần đầu tiên mà họ được nhìn thấy lắp đặt điện thoại đấy nhé.Giang Miên Miên cũng không biết tại sao ông Úc lại đột nhiên đòi lắp đặt điện thoại cho nhà tụi bà, nhưng mà nếu như ông đã làm vậy thì chắc chắn là có lý do của nó.Lắp đặt điện thoại là một công việc cẩn thận tỉ mỉ. Còn chưa đợi đến lúc Lý Lan và Vương Lợi xem xong thì đã đến giờ cơm trưa, phụ huynh của hai nhà thấy cơm nước đều đã nấu xong xuôi hết rồi nhưng con thì vẫn chưa về nên đều đến gọi con về nhà ăn cơm.Bọn họ nhìn thấy nhà họ Giang đang lắp đặt điện thoại cũng đều hơi bất ngờ, thời đại này lắp điện thoại cực kỳ đắt đỏ, xem ra của cải nhà họ Giang không ít nha.Thím Lý và mẹ của Vương Lợi tán gẫu đôi ba câu với Tô Uyển Ngọc rồi dắt con về nhà ăn cơm.Lại qua thêm đâu nửa tiếng đồng hồ nữa, hai người mới lắp xong điện thoại, Tô Uyển Ngọc vào phòng lấy tiền, ra ngoài hỏi: "Hai ông anh, cho hỏi tổng cộng bao tiền?""Không cần, ông cụ họ Úc kia đã trả tiền hết rồi, số tiền ông ấy đưa vẫn còn dư ra, ông ấy cũng có nói số tiền dư ra kia thì tiện lấy làm phí điện thoại luôn, đợi đến khi bọn tôi quay trở về sẽ gửi vào trong cho tụi cô." Người con trai đáp lại."Á, cảm ơn các anh nhé! Vậy các anh có thể nói với tôi một tiếng, những thứ này tổng cộng bao tiền không?" Tô Uyển Ngọc hỏi.Bà định là sau khi hỏi xong thì đem tiền trả lại cho ông cụ. Úc Thừa đã cho tụi bà quá nhiều đồ rồi, nhà bà cũng không thể lại bắt người ta lắp điện thoại giúp nhà mình."Cho nên cộng cả phí dùng thì tổng cộng là 500 đồng." Người con trai nói.Tô Uyển Ngọc vừa nghe câu này xong thì giật nảy mình. Việc lắp đặt điện thoại này cũng mắc quá rồi đấy chứ, chẳng trách lân cận nhà bà cũng không có mấy người lắp đặt.Đợi đến sau khi người lắp đặt rời đi rồi, Tô Uyển Ngọc vuốt ve mái tóc Giang Miên Miên, cất tiếng dặn dò: "Con gái à, điện thoại nhà chúng ta đã lắp đặt xong xuôi rồi, con gọi điện thoại cho ông Úc nói với ông một tiếng đi.""Vâng thưa mẹ, con đi liền đây." Giang Miên Miên nhìn điện thoại vui vẻ nói.Tốt quá rồi, nhà cô cũng lắp điện thoại rồi, sau này cũng không cần phải lại ra ngoài để gọi điện thoại nữa, có thể bớt được bao nhiêu chuyện ấy.Lúc điện thoại gọi đi cũng vừa khéo ông Úc là người nhận.Tối hôm qua lúc ông về thủ đô đã rất muộn rồi nên ngày hôm sau ông cũng không đi làm việc, lúc này ông đang ngồi trên sô pha đọc báo."Alo, xin chào, tìm ai?" Giọng nói ông Úc truyền ra từ loa điện thoại."Ông Úc, cháu là Miên Miên, cảm ơn ông đã lắp điện thoại cho nhà cháu. Qua vài ngày nữa cháu sẽ đem tiền lắp điện thoại gửi bưu điện sang cho ông." Giang Miên Miên cực kỳ thẳng thắn nói.Lời nói tức giận đầy vẻ con nít của cô chọc cho ông Úc bật cười ha ha: "Miên Miên à, không cần phải gửi tiền qua bưu điện cho ông đâu. Lắp đặt điện thoại cho nhà cháu đó là phần thưởng mà cháu đáng có được, hôm qua nhân viên nghiên cứu khoa học rời khỏi nhà cháu đã dựa theo nguyên lý chế tác mà cháu nói, thành công chế tác ra được tivi màu. Cho nên nhà nước quyết định trao tặng cho cháu 2000 đồng và giấy chứng nhận thành tích hạng nhất, cùng với điện thoại này nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận