Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 953 - Thấy ngại



Cô xác thực là có chút thấy ngại phiền phức nhờ vả Trình An, nhưng nếu đổi lại là Úc Thừa thì sẽ không khách khí, đáng tiếc đối phương còn ở căn cứ huấn luyện đóng kín.Trình An hỏi thời gian bọn họ muốn dọn nhà, sau khi gọi điện thoại cho một người bạn Dương Thành, để bọn họ cho một chiếc xe van đến nhà họ Giang giúp dọn già.Giang Miên Miên và Trình An nói chuyện điện thoại xong, hí ha hí hửng chạy đến trong phòng cha mẹ cô, vui vẻ nói: "Cha mẹ, chúng ta không cần buồn rầu chuyện chuyển nhà nữa, vừa rồi con và anh Trình An gọi điện thoại, anh ấy nói sẽ giúp chúng ta sắp xếp một xe van để chuyển nhà.""Thật sao? Quá tốt rồi, đứa nhỏ Trình An này thật đúng là hỗ trợ giải quyết một chuyện lớn cho nhà chúng ta." Giang Trường Hải nghe vậy, cũng rất là vui vẻ."Nếu Trình An hỗ trợ sắp xếp xe, vậy thì em cũng đi cùng hai người, đến thời điểm đó cũng có thể giúp hai người dọn dẹp một chút." Tô Uyển Ngọc nói với hai cha con."Vợ, em vẫn đừng nên đi, em yên tâm, hai người chúng ta có thể chăm sóc tốt chính mình, anh sợ em đến lúc phải tự mình quay trở về, trong lòng không dễ chịu." Giang Trường Hải khuyên nhủ.Dù sao những năm này, Tô Uyển Ngọc nếu không phải cùng ông đi ra ngoài, thì chính là cùng con gái ở nhà chờ ông trở về, trên căn bản rất ít khi tự mình đơn độc đi làm chuyện gì đó.Nếu như bà theo bọn họ náo nhiệt vui vẻ đi tới Dương Thành, sau đó một mình lẻ loi từ Dương Thành trở về, phải khó chịu đến cỡ nào."Không có chuyện gì, anh Hải, anh cũng đừng nghĩ em quá yếu đuối, chúng ta chỉ tách ra một tháng mà thôi, một cái chớp mắt, thời gian liền trôi qua, nếu như em không đi theo hai người, một mình em ở nhà cũng không yên lòng." Đối mặt với sự quan tâm và lo lắng của Giang Trường Hải, Tô Uyển Ngọc dửng dưng như không nói.Giang Trường Hải nhìn thấy tuy rằng vợ mình biểu hiện rất hào hiệp, nhưng trong lòng vẫn còn có chút do dự.Tô Uyển Ngọc nhìn ra ông do dự, kiên trì nói: "Ai nha, anh Hải, anh thật sự không cần lo lắng cho em, một mình em không có chuyện gì."Giang Trường Hải thấy vợ mình kiên trì như vậy, cũng không phản đối nữa."Vậy được, vậy chúng ta cùng đi.""Ừm, quyết định như vậy, trước tiên thu dọn đồ đạc." Tô Uyển Ngọc vui vẻ nói.Thu thập đồ vật xong, hơn tám giờ sáng hôm sau, xe van mà Trình An gọi đã đến.Tài xế xe van vô cùng có ánh mắt, nhìn thấy nhà Giang Trường Hải có không ít đồ vật, cũng tiến vào phụ giúp khuân đồ, ngày nắng to, bận bịu đổ mồ hôi đầy đầi.Chờ chuyển xong đồ vật, Giang Trường Hải đi đến cung tiêu xã mua nước có ga và kem, còn có hai hộp thuốc lá khá đẳng cấp, chuẩn bị cầm về cho tài xế.Trình An hỗ trợ tìm xe là một chuyện, người ta lại đây giúp bận bịu nhiều như vậy, bọn họ cũng không thể không biểu thị chút nào."Đến đây người anh em, hai hộp thuốc lá này anh giữ lấy, ăn kem giải khát, vừa nãy thực sự cảm ơn anh." Giang Trường Hải cười ha ha nói.Tài xế nhìn Giang Trường Hải khách khí như vậy, cũng không có từ chối ý tốt của ông."Anh em, anh vậy là quá khách khí, tôi cũng không giúp gì nhiều, chính là phụ một tay." Tài xế nhận lấy điếu thuốc và nước đá, khách khí nói.Hai người ở cửa đợi một hồi, Tô Uyển Ngọc và Giang Miên Miên mới đeo túi xách đi ra.Bọn họ ăn kem xong, tất cả đều lên xe, ở trên xe, Giang Trường Hải đưa số kem còn lại cho vợ và con gái.Hai mẹ con ngồi trên ghế sau xe van, vừa ăn kem vừa xem phong cảnh bên ngoài, vô cùng thích ý.Đến nhà mới, Giang Trường Hải đi sát vách lấy chìa khoá mà chú Viên lưu lại.Mấy ngày trước Chú Viên đã rời đi, tính toán thời gian, hiện tại cũng sắp đến nước ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận