Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1110 - Rốt cuộc cũng lớn tuổi rồi



Giang Miên Miên dẫn Vương Lợi và Lý Lan đến bàn của Chung Nguyên và Điền Vi đang ngồi.Giới thiệu đơn giản mấy người với nhau một chút, hai bên coi như đã quen biết.“Giang Miên Miên, cậu lợi hại thật đấy, lúc mà tớ nghe nói cậu thi được thủ khoa toàn quốc tớ cũng ngốc luôn đấy cậu biết không?” Vương Lợi nhìn Giang Miên Miên, khoa tay múa chân nói.Lý Lan lại có nét mặt đầy vẻ sùng bái: “Miên Miên, bây giờ cậu nhất định chính là bảng hiệu sống của trường Trung học Số 1 của trấn chúng ta rồi đấy! Tớ nghe mấy đứa trẻ hàng xóm nhà tớ nói, lúc chưa nghỉ hè, phần giới thiệu về cậu trên bảng vàng danh dự của trường Trung học Số 1 đã thay đổi, đến khi khai giảng, trường học còn phải làm băng đôn có liên quan tới cậu để hấp dẫn học sinh ứng tuyển đấy.”“Có thể giúp trường học nâng cao tỷ suất tuyển sinh cũng là vinh dự của tớ mà.”Giang Miên Miên vui vẻ một lúc, sau đó hỏi: “Đúng rồi, chị Lan Lan, Vương Lợi, bây giờ hai người cũng đã lên cao trung rồi, thế nào? Có theo kịp chương trình học của cao trung không?”“Cũng tạm ổn, mặc dù có phải cố gắng hết sức, nhưng thành tích của chị trong lớp cũng có thể đứng trong hạng mười.” Lý Lan nói.Lý Lan không được tính là một đứa trẻ thôn minh, cô bé chỉ là chăm chỉ học tập, chịu cố gắng thôi.Hơn nữa phương pháp học tập Giang Miên Miên dạy cô bé đã làm cho cô bé có thể có tên trong hạng mười của lớp, với thành tích bây giờ của cô bé, nếu như có thể tiếp tục duy trì thì thi lên đại học cũng không tính là quá khó khăn.“Còn cậu thì sao? Vương Lợi.” Giang Miên Miên nhìn Vương Lợi có vẻ mặt ủ dột, nửa ngày không nói lời nào nên cố ý hỏi.“Không tốt lắm, bây giờ tớ cũng bắt đầu nghiêm túc học hành rồi, nhưng thành tích vãn cữ mãi không lên nổi, tớ sắp bị mẹ tớ mắng chết rồi, bây giờ tớ chỉ hy vọng ba năm cao trung nhanh lên chút, tớ mau chóng thi đại học, cách xa thế lực hung ác của mẹ tớ.” Lúc Vương Lợi nói những lời này còn len lén liếc nhìn mẹ cậu ta một cái.Có thể nhìn ra được cậu ta rất sợ mẹ cậu ta.Mấy người nói chuyện một hồi, đã đến thời gian mở tiệc, những người phụ nữ trong thôn bắt đầu dọn thức ăn lên.Phó huyện trưởng và mấy vị lãnh đạo ngồi ở bàn chủ thấy bàn tiệc của nhà họ Giang thì trong lòng lại hơi kinh hãi.Bọn họ vốn cho rằng dựa vào điều kiện sống của nhà họ Giang, hẳn là bàn tiệc sẽ rất bình thường, không ngờ tới lại bày biện xinh đẹp như vậy, xem ra bọn họ cũng đều rất coi trọng tiệc rượu lần này.Bàn tiệc có thể làm cho các vị lãnh đạo trong huyện kinh ngạc, thì đối với các hương thân mà nói, đúng thật là quá thịnh soạn.Chỉ là vì ngại có quá nhiều lãnh đạo vào giáo viên đang ngồi, nên khi bọn họ ăn uống cũng tận lực duy trì sự tao nhã và thể diện, không ăn như hổ đói giống như trước kia nữa.Ăn tiệc xong, những vị khách ở xa liên tục tạm biệt rời đi.Mấy người bạn nhỏ của Giang Miên Miên cũng không ở lại lâu, sau khi nói chuyện một lúc với cô thì cũng liền theo người lớn về nhà.Chờ đến tối, cuối cùng bữa tiệc này cũng ăn xong, các chị em phụ nữ trong thôn thu dọn xong giúp nhà họ Giang rồi mới rời đi.Bận rộn cả một ngày, mặc dù người nhà họ Giang mệt, nhưng trên mặt bọn họ vẫn treo nụ cười tươi rói như cũ.“Miên Miên à, thể diện tiểu thiên tài của cháu cũng thật là lớn, thậm chí ngay cả phó huyện trưởng và các vị lãnh đạo trong huyện mà cũng tới chúc mừng cho cháu, bây giờ cháu chính là đứa nhỏ lợi hại nhất, có bản lĩnh nhất, không chịu thua kém nhất của nhà chúng ta rồi.” Bà cụ ôm Giang Miên Miên, vẻ mặt tươi cười nói.“Tiểu thiên tài nhà chúng ta, cháu đúng là làm cho nhà họ Giang chúng ta được vẻ vang mà.” Giang Đại Sơn cũng cảm khái nói.Giang Miên Miên thấy ông bà nội cô khen cô như vậy, rất khiêm tốn nói: “Ha ha, ông bà nội, thể diện của cháu chính là thể diện của nhà họ Giang chúng ta, nếu như mọi người còn khen cháu nữa là cháu sẽ tự cao đó.”Rốt cuộc thì Trương Quế Hoa cũng lớn tuổi, mặc dù hôm nay bà ta không làm việc gì nặng nhọc, nhưng cũng bận rộn đến tận bây giờ, vào lúc này mí mắt cũng không chịu nổi bắt đầu đánh nhau rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận