Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 857 - Em nhỏ em có lý



Mấy thứ như điện thoại, máy tính, internet không có thì đành chịu, nhưng ngay cả thiết bị giải trí cơ bản nhất, TV cũng là mấy năm nay mới bắt đầu có, trò chơi điện tử thì càng không cần nói.E rằng ở Dương Thành bây giờ còn chưa có từ này đâu, đây cũng là lý do vì sao cô lại vui vẻ đến vậy khi nhận được máy chơi game, thật sự là quá lâu không gặp!"Đi thôi." Úc Thừa để bài tập hè lên bàn, dẫn Giang Miên Miên ra khỏi nhà.Cậu nhân viên cảnh vệ của ông Úc đi theo sau họ, chờ bọn họ vào nhà, cậu ta tìm một chỗ có tầm nhìn trống trải rồi đứng gác.Lúc bọn họ đến nhà Hà Bình, Đường Lâm, Trình An và Hứa Thành đều đã đến."Anh Đường Lâm, anh Trình An, anh Hà Bình, anh Hứa Thành." Giang Miên Miên vui vẻ gọi."Tiểu Miên Miên, sao giờ hai người mới đến vậy, bọn tôi ngồi đợi một lúc lâu rồi." Trình An cười hì hì nói."Chúng em cách đây khá xa mà, không gần như các anh." Giang Miên Miên cười nói, nhà họ Úc đúng là cách nhà Hà Bình xa nhất.Trình An nghe thấy lý do không thể phản bác này thì bất đắc dĩ đáp: "Được rồi, em nhỏ em có lý."Hà Bình biết bọn họ muốn qua đây, sớm đã chuẩn bị sẵn máy chơi game."Lại đây Miên Miên, em ngồi chỗ anh Trình An này, anh Trình An dạy em chơi, thế nào?" Trình An cầm lấy tay cầm điều khiển, hưng phấn vẫy tay với Giang Miên Miên."Không muốn đâu, em muốn để anh Úc dạy em cơ." Giang Miên Miên đi theo Úc Thừa, kiêu ngạo trả lời."Ha ha, con nhóc như em mà còn biết chọn người cơ? Anh cho em biết, anh Trình An chơi trò chơi này đặc biệt lợi hại." Trình An rất không phục.Úc Thừa nghe lời nói khoác lác không biết ngượng của cậu ấy thì mỉm cười, cậu qua đó ngồi, cầm tay cầm lên, ấn mở trò chơi, cười nói: "Thật sao? Vậy cậu mở mang kiến thức cho chúng tôi đi."Trình An thấy nụ cười không có ý tốt kia của Úc Thừa thì hơi rén, có điều, lời nói đã khoác lác xong, cậu ta không tiện tự vả mặt mình nhanh như vậy, chỉ có thể mạnh miệng đáp: "Miên Miên, em hãy nhìn cho thật kỹ, xem anh Trình An thắng như thế nào.""Dạ anh Trình An, em đang xem đây, anh cố lên." Giang Miên ngồi giữa hai người, cười híp mắt."Được, bắt đầu." Trình An bị kích thích, ấn bắt đầu, thế công đặc biệt mãnh liệt.Chỉ ba phút, bên phía Trình An binh bại như núi đổ, bị Úc Thừa KO bằng một chiêu lớn."Anh Trình An, anh thua rồi à?" Giang Miên Miên chỉ vào nhân vật trò chơi ngã xuống, cố ý giả bộ như không hiểu hỏi."Ừ, anh mới học nhân vật này, đánh không tốt lắm, chốc nữa đổi thành nhân vật khác, anh nhất định có thể thắng." Trình An tìm cái cớ cho mình."Ha ha, đúng vậy, Miên Miên à, thật ra anh Trình An của em chơi game rất lợi hại, chỉ là những nhân vật hiện có trong trò chơi đều không phù hợp với cậu ta, cậu ta đang chờ nhân vật trò chơi mới ra mắt đấy." Đường Lâm ác độc nói."Đường Lâm, sao cậu lại như vậy? Có thể đừng hủy đài của tôi đi được không." Trình An thẹn quá hóa giận.Úc Thừa không để ý tới hai người đang đấu võ mồm, cậu cầm tay điều khiển đưa cho Giang Miên Miên: "Cừu Non, sao hả? Học xong chưa?"Úc Thừa biết, với trí thông minh và tốc độ học tập của Giang Miên Miên, chỉ cần cậu thao tác một lần, cô chắc chắn có thể học được."Dạ, anh Úc, em biết rồi." Giang Miên Miên nhận lấy tay cầm, trịnh trọng gật đầu.Thật ra cô đã sớm biết, nhưng giờ cô đang là đứa nhỏ lần đầu tiên gặp được trò chơi điện tử, cô chắc chắn phải "không biết".Trình An thấy Giang Miên Miên nhận tay cầm, lập tức đầy máu sống lại: "Miên Miên, lại đây, anh Trình An chơi game với em, anh Trình An biết dạy chiêu* giỏi nhất."*Dạy chiêu: Xuất phát từ "Tiếu ngạo giang hồ" của Kim Dung, ý chỉ sư phụ không ngừng đánh nghi binh và làm đồ đệ tiếp chiêu lúc luyện tập chiêu thức, dùng cái này để kiểm tra chiêu thức của đồ đệ có tiến bộ không, đồng thời rèn luyện năng lực ứng biến cho đồ đệ để thu hoạch được càng nhiều tiến bộ; cũng chỉ sư huynh đệ đồng môn luận bàn võ nghệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận