Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 273. Bay lên thẳng tắp

Cô nghĩ trước khi khai giảng, có thể làm hết bài tập bốn môn vật lý, hoá học, địa lý, sinh vật, sau đó thi trọn điểm kiếm chút kiến thức.
Giang Miên Miên ở trong hệ thống vùi đầu làm bài tập, nhưng ở trong mắt người khác, cô chỉ đang một mực ngủ nướng.
Khi Tô Uyển Ngọc trở về phòng thấy con gái đang nằm ngủ nướng trên giường, đi qua lấy cái chăn nhỏ từ từ đắp lên cho cô.
Nghĩ đến chuyện con gái sắp khai giảng, đợi sau khi con gái khai giảng xong thì mỗi ngày đều phải dậy sớm đi học, nên mấy ngày này để cho con bé nghỉ ngơi một chút cũng được.
“Cốc cốc cốc.”
Nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, Tô Uyển Ngọc lập tức đi qua mở cửa ra, nhìn thấy Chiêu Đệ đang đứng ở cửa.
“Chiêu Đệ à, sao vậy? có chuyện gì à?” Bà dịu dàng hỏi.
Kể từ sau khi Giang Trường Hải nói với bà đứa trẻ Chiêu Đệ này không đàng hoàng lắm, lúc bà nhìn thấy Chiêu Dệ trong lòng cũng hơi e ngại, nhưng cũng không biểu hiện rõ ra.
“Bác gái, trong lúc học tập con có một đôi chỗ không hiểu, muốn đến hỏi chị ba một chút.” Giang Chiêu Đệ cầm cuốn sách, vừa ngoan ngoãn vừa xấu hổ cười nói.
Tô Uyển Ngọc nhẹ nhàng nói: “A, vậy thì thật không khéo lắm, Tam Nha vừa mới ngủ, đợi lát nữa cháu lại đến hỏi nó nhé.”
Chiêu Đệ thấy Giang Miên Miên vừa ăn điểm tâm xong lập tức trở về ngủ, cảm thấy cô đúng là lười hết chỗ nói.
Nhưng mà cô ta cũng không bất ngờ, Giang Miên Miên học có giỏi cũng chỉ như vậy, cô ta có thể học giỏi hoàn toàn là dựa vào cái đầu óc thông minh đó.
“Vậy cháu không quấy rầy chị ba ngủ nữa, đợi lát nữa chị ấy tỉnh cháu sẽ tới lại.” Chiêu Đệ nói xong liền trở về phòng của phòng hai.
Triệu Tiểu Quân thấy Giang Chiêu Đệ trở về, hơi kinh ngạc hỏi: “Sao trở về nhanh vậy? Không phải con đi tìm Tam Nha hỏi bài à?”
“Chị ba đã ngủ trong phòng rồi, con tự xem trước một chút cũng được.” Chiêu Đệ giải thích.
Cô ta cảm thấy chỉ cần mình bỏ sức lực, cố gắng học tập thì chắc chắn có thể học giỏi hơn Giang Miên Miên nhiều.
Nếu như cố gắng thêm chút nữa, vượt qua cô cũng là chuyện sớm muộn mà thôi, thế nên cô ta cực kỳ nhiệt tình xem sách.
Hơn nữa vẫn còn một tuần lễ nữa là phải đi học rồi.
Vậy là trong một tuần lễ này, mỗi khi trời chưa sáng Chiêu Đệ đã lập tức đốt đèn dầu lên ngồi học bài, buổi tối cũng rất muộn mới chịu tắt đèn nghỉ ngơi.
Kể từ khi bà nội Giang đồng ý cho Chiêu Đệ đi học, cô ta liền mượn gió bẻ măng gác lại đống việc nhà, không làm bất cứ việc gì trong nhà nữa.
Mặc dù hơi không vui nhưng thấy Chiêu Đệ mỗi ngày đều vùi đầu trong phòng học tập, bà nội Giang cũng không trách mắng nữa.
Suy cho cùng lúc trước Tam Nha cũng học liên tục hai tháng không nghỉ, mỗi ngày đều ăn trứng gà, ít nhất Chiêu Đệ cũng không trứng gà.
Trương Quế Hoa thấy Giang Miên Miên ngày ngày ngủ nướng, không chịu học hành, sợ kỳ sau cô sẽ không nhận được học bổng nữa, đến buổi tối ngồi bàn bạc với Giang Đại Sơn.
“Ông à, ông xem đứa nhỏ Tam Nha kìa, hai ngày rồi không thấy nó học hành gì?”
“Chắc là do việc học hành mệt quá đó, không phải năm ngoái nó còn ở trong phòng cả ngày để học tập đó sao.” Giang Đại Sơn nói.
“Không được, ngày mai tôi phải đi nhắc nhở nó, cũng không vì thi đứng nhất được hai lần mà tỏ ra kiêu ngạo tự mạn được, lỡ như bị người khác vượt qua thì học bổng năm nay cũng bay mất.” Giang Quế Hoa lo lắng nói.
Giang Đại Sơn lại nói: “Bà đi nhắc nhở nó làm gì? Tính tình thối tha kia của thằng cả bà còn chưa biết sao, nó bao che cho con bé như vậy, chỉ cần bà nói xong nó còn không lập tức lại nháo lên à, dù gì cách khai giảng vẫn còn mấy ngày, đợi sau khi khai giảng xong, lại xem tình hình rồi nói tiếp.
Kể từ khi Giang Trường Hải đến xưởng vận chuyển làm việc thì địa vị trong nhà họ Giang của ông cứ bay lên thẳng tắp, chỉ đứng sau hai vợ chồng ông ta một chút.
Mặc dù cũng không khác trước đây là bao, nhưng bây giờ đã bày rõ rành rành ra bên ngoài rồi, cho dù cặp vợ chồng phòng ba không muốn thừa nhận cũng phải ngậm ngùi chấp nhận điều này mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận