Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 850 - Quên báo bình an



Úc Thừa vừa nghe thấy lời này thì lập tức nhướn chân mày lên, nhưng mà chưa kịp chờ cậu nói lời phản đối là ông Úc đã nói chuyện trước.“Tiểu Trương à, tuổi đứa nhỏ Miên Miên này còn nhỏ lắm, nếu con bé ở một mình trong sở nghiên cứu sẽ sợ hãi, để con bé về với tụi tôi đi. Tính an toàn của trụ sở chúng tôi cũng không thấy hơn sở nghiên cứu này của các cậu, tôi sẽ phân thêm một nhân viên cảnh vệ cho con bé.”Chủ nhiệm Trương suy nghĩ một chút, cũng nghĩ như vậy, mặc dù đứa nhỏ Giang Miên Miên này có chỉ số thông minh siêu cao, nhưng mà dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, nếu để một mình cô ở sở nghiên cứu không quen biết ai này, thật sự không thích hợp.“Được, vậy thì làm theo lời ông Úc nói đi, tôi ở đây viết bản báo cáo gửi lên.” Chủ nhiệm Trương cười đồng ý.“Ừm, vậy thì tụi tôi đi trước, đợi khi nào ông Thường nghiên cứu xông, nếu mà cần Miên Miên đến phối hợp thì tụi tôi lại đến nữa.” Ông Úc nói.“À, được, ông Úc, nếu có nhu cầu, chúng tôi sẽ phái người đến đón Miên Miên, sẽ không làm phiền các ông.”Chủ nhiệm Trương đưa bọn họ đến trong xe, chờ bọn họ rời đi, ông ta mới đi vào lối đi bí mật.Ngồi vào trên xe, Giang Miên Miên mới thở phào nhẹ nhõm một cái, thật sự thả lỏng lại.Ông Úc chú ý tới động tác nhỏ này của cô, cười hỏi: “Sao thế? Miên Miên, cháu lo à?”“Dạ ông nội Úc, cháu được gặp sở trưởng Thường trong truyền thuyết, ông ấy chính là người mà cháu súng bái nhất.” Giang Miên Miên giơ nắm quả đấm nhỏ, cực kỳ nghiêm túc nói.Ông Úc thấy dáng vẻ cô đáng yêu vô cùng, đưa tay xoa đầu cô: “Được, nếu là người mà cháu sùng bái nhất vậy thì cháu hãy xem ông ấy là mục tiêu của cháu, sau này học tập cho giỏi, phấn đấu đạt tới trình độ của ông ấy.”“Ông nội Úc, ông xem trọng cháu quá rồi à, sao mà cháu dám đánh đồng với nhân vật như sở trưởng Thường được chứ.” Giang Miên Miên lập tức vội vàng nói.“Miên Miên này, ông nội Úc tin cháu có thực lực này, cháu cũng phải tin tưởng bản thân nha, bây giờ cháu thấy sở trưởng Thường vô cùng ghê gớm, nhưng mà khi ông ấy ở tuổi này của cháu thì không có giỏi bằng cháu đâu, các cháu chính là thế hệ sau của tổ quốc đó nha, chỉ cần các cháu lớn lên, nước chúng ta mới có thể thật sự trở nên giàu mạnh.” Ông Úc dành kỳ vọng rất lớn với Giang Miên Miên.Giang Miên Miên bị những lời này của ông Úc làm nhiệt huyết sôi trồi, cô nghiêm túc gật đầu, cam đoan nói: “Ông nội Úc, cháu cảm ơn ông đã xem trọng cháu như vậy, cháu nhất định sẽ cố gắng học tập, phấn đấu đền đáp tổ quốc.”“Ừm, đứa nhỏ ngoan, phải có chí khí như vậy, thế mới là tương lai của tổ quốc chúng ta được.” Ông Úc hài lòng nói.Sau khi bọn họ trở về trụ sở, vừa vào nhà dì Tôn đã đến nói: “Ông Úc, mọi người về rồi, Miên Miên ơi, cha cháu mới vừa gọi điện tới hỏi cháu đã đến chưa, lát nữa cháu gọi điện báo cho cậu ấy một tiếng đi.”Giang Miên Miên vừa nghe lời này của dì Tôn mới đột nhiên nhớ ra, cô lại quên gọi báo bình an cho cha mẹ cô rồi: “Dạ, cháu biết rồi ạ, cảm ơn dì Tôn.”“Miên Miên à, chuyện này phải trách ông, là do ông không nghĩ chu đáo, ông thấy cháu làm được tấm phát điện năng lượng mặt trời thì lập tức kích động, trực tiếp đưa cháu đến sở nghiên cứu, quên mất chuyện này, chắc là cha mẹ cháu lo lắng muốn chết rồi, cháu mau gọi điện về một cú đi.” Ông Úc có chút áy náy nói.“Ông nội Úc, chuyện này sao mà trách ông được, cháu cũng quên mà.” Giang Miên Miên vội vã lắc đầu.Ông Úc liền sờ đầu Giang Miên Miên nói: “Mau gọi điện về đi.”“Dạ.” Giang Miên Miên trả lời một tiếng thì liền chạy đến gọi điện thoại.Bên này cô vừa mới gọi tới, còn chưa reo được hai tiếng thì bên kia điện thoại đã nghe máy.“Alo, con gái à?” Giang Miên Miên còn chưa lên tiếng, Giang Trường Hải đã nói trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận