Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 641 - Khóa vàng đặc ruột



Bình thường Giang Miên Miên đều ngủ một mình, nhưng hôm nay là sinh nhật cô, muốn ngủ chung với cha mẹ, cô ôm quà sinh nhật mà ban ngày vẫn chưa mở ra chạy như điên đến phòng của cha mẹ cô.Tô Uyển Ngọc nhìn con gái ôm một đống quà như vậy đến, ngồi trên giường, cười tủm tỉm hỏi: "Con gái, con làm gì vậy?""Mẹ, hôm nay con muốn ngủ chung với cha mẹ." Giang Miên Miên nũng nịu nói."Lớn như vậy rồi, còn thích dính cha mẹ, con có xấu hổ không?" Tô Uyển Ngọc gõ nhẹ lên mũi nhỏ của Giang Miên Miên, trêu ghẹo nói."Mẹ, hôm nay là ngày đặc biệt, là sinh nhật của con, con lớn nhất, mẹ không thể nói con." Giang Miên Miên ngẩng đầu, cây ngay không sợ chết đứng nói."Được, con là thọ tinh nhỏ, con lớn nhất, con quyết định, vậy con ôm những quà sinh nhật này tới đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ con muốn ôm mấy cái này ngủ chung? Giường của chúng ta không đủ để đặt những thứ này đâu." Tô Uyển Ngọc cố ý chọc Giang Miên Miên."Mẹ, mới không phải đây, đây là quà con chưa mở, con muốn xem thử anh Úc, còn có anh Hứa Thành sẽ tặng con cái gì." Giang Miên Miên giải thích."Được rồi, lại đây, con gái, ngồi chỗ mẹ này, mẹ cũng muốn nhìn thử." Tô Uyển Ngọc vỗ chỗ cạnh mình, hứng thú bừng bừng nói."Vâng."Hai mẹ con ngồi ở trên giường, đều tò mò mở quà ra.Đầu tiên Giang Miên Miên mở quà của Úc Thừa, cũng không biết anh Úc sẽ tặng cô cái gì, cầm trong tay rất nặng.Sau khi cô mở giấy gói bên ngoài ra, liền thấy một máy chụp ảnh lớn bằng bàn tay người lớn, bên dưới còn có mấy hộp phim, đây là được gọi là anh trai tri kỷ nha.Trời ơi, anh Úc ra tay cũng quá hào phóng rồi, lại tặng cho cô một máy chụp ảnh."Oa, con gái, đây là máy chụp ảnh sao?" Tô Uyển Ngọc nhìn vật màu đen trong tay Giang Miên Miên, kích động hỏi."Đúng vậy, mẹ, đây là máy chụp ảnh, nào, con chụp cho mẹ một tấm." Giang Miên Miên giơ máy chụp ảnh muốn chụp một tấm cho Tô Uyển Ngọc."Chao ôi, con đợi một lát, mẹ chải đầu đã." Tô Uyển Ngọc vội vàng xuống đất mang giày, ngồi trước bàn trang điểm, sửa soạn lại mình.Giang Trường Hải rửa mặt xong trở lại, thấy con gái đang ngồi trên giường mình, đang loay hoay với đồ màu đen trong tay, còn vợ ông thì đang chải đầu trang điểm trước bàn trang điểm."Này, hai mẹ con hai người, buổi tối không ngủ, lại làm cái gì vậy?" Giang Trường Hải không hiểu bất đắc dĩ nuôi chiều hỏi."Cha, cha nhìn đi, đây là máy chụp ảnh anh Úc tặng con, con chụp cho mẹ và cha một tấm, chờ qua mấy ngày chúng ta đi tiệm chụp ảnh rửa ảnh." Giang Miên Miên cầm máy chụp ảnh, đắc ý khoe khoang."Máy chụp ảnh? Đây không phải là số tiền nhỏ nha. Đứa nhỏ Úc Thừa này thật đối tốt với con." Giang Trường Hải chắc lưỡi hít hà.Vừa khéo lúc này Tô Uyển Ngọc đã sửa soạn xong, bà lôi kéo Giang Trường Hải, chụp mấy tấm hình.Người một nhà chơi một lát, cuối cùng vẫn dưới sự thúc giục của Giang Trường Hải, Giang Miên Miên mới quyến luyến thả máy chục ảnh trong tay xuống.Tiếp theo một nhà ba người lại mở quà của Hứa Thành, cậu ấy tặng một bộ quần áo nhỏ phương Tây, kích thước là cậu ấy tìm thợ may trong tiệm may Ngọc Miên mà biết được, vì đầu năm lúc Giang Miên Miên làm quần áo lông nhung có để lại số đo của mình.Bởi vì quá muộn, Giang Miên Miên cũng không có mặc thử, chỉ là đơn giản ướm lên người một chút, quà của Giang Trường Hải thì đơn giản thô bạo rất nhiều, ông tặng một cái khóa vàng đặc ruột.Giang Miên Miên cầm trong tay, cảm giác rất nặng."Oa, cha, cha thật hào phóng nha." Giang Miên Miên kinh ngạc vui mừng nói.Khóa vàng này là lần trước Giang Trường Hải đi Hải Thành đặc biệt nhờ người ta làm, in tên của Giang Miên Miên, tốn gần năm trăm đồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận