Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 941 - Sợ tìm nhà thằng cả giúp đỡ



Chủ nhiệm Hoàng nói dần nói dần, theo thói quen bắt đầu lên lớp tư tưởng chính trị.Trương Quế Hoa cực kỳ bất mãn với nghi ngờ vừa rồi của người trong thôn với con dâu bảo bối của mình, không đợi chủ nhiệm Hoàng nói hết, bà ta đã chống nạnh đứng lên bờ ruộng. Sau khi chiếm được một vị trí cao, bà ta cúi mặt nhìn xuống mọi người trong thôn: “Có gì mà phải chất vấn, con dâu cả của tôi giỏi như vậy đấy. Trước đây thằng cả nhà chúng tôi đã nói với tôi, đợi khi Miên Miên đi học thì cả nhà chúng nó sẽ chuyển lên thành phố, làm người thành phố.”“Ôi chao, cả nhà Trường Hải đúng là lợi hại. Mới đi làm mấy năm mà đã là người thành phố rồi. Đúng là hàng kém so với hàng thật thì phải bỏ, người xấu so với người tốt thì phải chết.”“Đúng vậy, chúng ta ngay cả lên trấn còn chưa lên được mấy lần, vậy mà người ta đã lên thành phố định cư rồi.”Người trong thôn nghe Trương Quế Hoa nói vậy, ai cũng cực kỳ ngưỡng mộ.“Thím Giang, vợ Trường Hải giỏi như vậy, cô ấy đi làm việc ở chính quyền thành phố, có phải đơn vị sẽ chia phòng ở cho không?” Trong thôn có người thích hóng hớt, tò mò hỏi.“Đúng vậy, tôi nghe nói ở thành phố chỉ cần làm việc chính thức, chịu khổ vài năm là sẽ được chia phòng ở, lại còn là nhà ngang nữa. Nghe nói điều kiện khá tốt.”Trương Quế Hoa thấy họ ngưỡng mộ như vậy, sống lưng cũng đứng thẳng lên, khoe khoang: “Đương nhiên phải được chia phòng rồi, sau này con trai và cháu gái tôi chính là người của thành phố lớn.”Lúc này người nhà họ Giang vẫn chưa biết Giang Trường Hải đã mua nhà ở thành phố.Dù sao nhà ở trong thành phố cũng rất đắt, không phải một, hai nghìn là có thể mua được.Hiện giờ tiền của Giang Trường Hải phần lớn đều không ở ngoài sáng, ông cũng không dám nói việc này với hai ông bà cụ, chỉ có thể giấu diếm trước.Ông định chờ đến khi nhà nước chính thức ban hành chính sách, có thể làm ăn quang minh chính đại ở thành phố Dương thì mới nói chuyện này với cha mẹ.Người trong thôn vì chuyện của Tô Uyển Ngọc mà vây quanh người nhà họ Giang tâng bốc một hồi lâu.Chủ nhiệm Hoàng thấy cũng đã đến giờ rồi, vội vàng vỗ tay một cái thu hút sự chú ý của mọi người: “Được rồi mọi người, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi làm việc trước đi. Làm hết công việc của ngày hôm nay xong, đến tối chúng ta lại nói tiếp.”Mặc dù người trong thôn vẫn còn muốn nói, nhưng chủ nhiệm Hoàng đã lên tiếng rồi, bọn họ cũng đều rối rít quay về tiếp tục làm việc.Đợi đến khi làm xong công việc buổi sáng, vì có tin tức tốt của Tô Uyển Ngọc nên buổi trưa lúc ăn cơm, bầu không khí ở nhà họ Giang hết sức vui mừng.Mặc dù cả nhà thằng cả không có ở đây, nhưng đề tài nói chuyện của bọn họ đều xoay quanh chi thứ nhất.Bọn họ vừa mới ăn cơm xong, đã có khách đến thăm nhà.“Em Quế Hoa, vừa mới ăn cơm xong à?” Bà Vu cầm theo hai bình rượu trắng, vẻ mặt tươi cười đi vào nhà.“Đúng vậy, vừa mới ăn xong, chị đã ăn chưa?” Trương Quế Hoa cười ha hả đáp.“Ăn rồi, nhà chị cũng vừa ăn xong. Nào em Quế Hoa, hai bình rượu này biếu cho mọi người, chị biết Đại Sơn thích uống rượu, cái này đưa cho Đại Sơn uống.” Bà Vu vô cùng khách khí đưa rượu đến.“Chị à, chị đang làm gì vậy?” Trương Quế Hoa từ chối, vô duyên vô cớ sao tự dưng lại tặng đồ?Vô công bất thụ lộc, mặc dù Trương Quế Hoa thích chiếm những món lợi nhỏ, nhưng điều kiện gia đình càng ngày càng tốt, mấy năm nay mắt nhìn của bà ta cũng ngày càng cao.Hơn nữa cả nhà thằng cả ai nấy đều rất có tiền đồ, vì nghĩ cho các con, bà ta cũng không dám tùy tiện nhận đồ của người trong thôn, sợ bọn họ muốn tìm nhà thằng cả giúp đỡ.Bà Vu là người dày dặn kinh nghiệm, bà ấy đã quen Trương Quế Hoa nhiều năm, vừa nhìn đã biết tâm tư của bà ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận