Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 794 - Trong tay không có tiền



Trương Quế Hoa nói xong, không phản ứng mấy cô nàng hi vọng hão huyền này nữa, đi thẳng vào nhà.Các thôn dân ở bên ngoài nghe thấy cậu thanh niên tuấn tú nho nhã kia lại là cậu của Úc Thừa, không khỏi càng thêm động lòng.Dáng dấp tốt, gia thế tốt, nếu ai có thể lấy được thì nửa đời sau không cần sầu.Lời nói lạnh nhạt của Trương Quế Hoa không chỉ không xua đuổi được ảo tưởng của các cô gái trong thôn, ngược lại là thêm một mồi lửa và một bó củi vào ảo tưởng của các cô ấy.Lúc Trương Quế Hoa vào nhà, bà ta thấy Tôn Lệ Hà đang tươi cười châm trà rót nước cho Úc Thừa và Phương Trí Viễn.Sau khi vào nhà, bà ta vội vàng lôi kẹo bánh, đồ ngọt cùng với đậu phộng và hạt dưa từ trong ngăn tủ ra, đặt xuống trước mặt hai người."Trí Viễn, Úc Thừa, ăn hạt dưa đi, đừng khách sáo, cứ như đang ở nhà mình ấy." Trương Quế Hoa vui vẻ chiêu đãi."Đúng, Trí Viễn, đừng khách sáo, ở nhà chúng tôi, cháu nên ăn gì thì ăn, nên uống gì thì uống, có chuyện gì cứ việc nói, chúng tôi cũng chẳng phải người ngoài." Giang Đại Sơn cũng nói."Dạ, chú Giang, thím Giang, hai người cũng đừng coi cháu là khách mà đối xử." Phương Trí Viễn thấy người nhà họ Giang giản dị, nhiệt tình như vậy, ấn tượng với bọn họ đều rất tốt.Hai anh em Chí Văn Chí Võ thấy mấy người Úc Thừa đến thì không thèm làm bài tập nữa, vội vã chạy ra từ nhà thứ ba, vui mừng phấn khởi hô: "Anh Úc, anh đến rồi, bọn em nhớ anh lắm đó."Tôn Lệ Hà thấy hai đứa con trai đến thì vội vàng mỗi tay túm lấy cánh tay một đứa, nịnh nọt giới thiệu với Phương Trí Viễn: "Trí Viễn à, đây là hai đứa con trai nhà chị. Lại đây, Chí Văn, Chí Võ, gọi cậu Phương."Chí Văn Chí Võ cũng trông thấy chàng thanh niên có dáng dấp rất tương tự Úc Thừa, bọn họ vội vàng nghe lời gọi: "Cậu Phương.""Ấy, ngoan. Lại đây, cậu Phương cho các cháu quà gặp mặt, cứ cầm chơi đi, đừng nên đánh nhau với các bạn nhỏ đấy." Phương Trí Viễn nói xong liền lấy ra hai cái súng đồ chơi từ trong túi của mình ở bên cạnh, phân cho Chí Văn Chí Võ.Hai anh em không ngờ mình gọi tiếng "cậu" mà cũng có quà."Oa, là súng đồ chơi. Cảm ơn cậu Phương, chúng cháu thích lắm ạ." Hai người bọn họ vội vàng nhận lấy súng đồ chơi, nóng lòng vuốt ve."Không có việc gì, không cần khách sáo."Phương Trí Viễn đưa đồ chơi cho hai đứa bé trai, nhìn thấy mấy đứa bé gái sợ hãi đứng trong góc thì mỉm cười vẫy vẫy tay với mấy cô bé: "Lại đây, cậu Phương cũng mang quà cho các cháu."Mấy cô bé nghe vậy thì dè dặt đi qua, nhỏ giọng kêu một tiếng "Cậu Phương".Phương Trí Viễn mua cho mấy cô bé kẹp tóc hình hoa kiểu dáng mới nhất của Cung tiêu xã, một người hai cái."Miên Miên, đến đây, cậu Phương cũng mua cho cháu." Phương Trí Viễn thấy Giang Miên Miên đứng ở cửa, không đến gần thì ấm áp gọi.Giang Miên Miên không ngờ mình cũng có, cô vui mừng chạy tới nhận kẹp hoa: "Cảm ơn cậu Phương, chiếc kẹp hoa này thật là đẹp, cháu rất thích.""Các cháu thích là được rồi." Phương Trí Viễn thấy bọn nhỏ thích thì vô cùng vui vẻ.Mấy cô bé trông thấy kẹp tóc hoa thì đều vui mừng cực kỳ, các cô bé sớm đã muốn có kẹp tóc hình hoa mới ra.Nhưng trong tay không có tiền tiêu vặt, cha mẹ cũng không nỡ bỏ tiền ra mua cho các cô, các cô bé chỉ có thể hâm mộ nhìn các bạn nữ trong lớp kẹp trên đầu, lại không ngờ cậu Phương nhã nhặn tuấn tú này lại mua kẹp tóc cho bọn họ.Chiêu Đệ cầm kẹp tóc hình hoa, nhìn Phương Trí Viễn ấm áp mỉm cười, trong lòng không khỏi nghi hoặc.Cô ta hoàn toàn chưa từng nghe nói qua người cậu này của Úc Thừa ở kiếp trước, sao giờ lại đến nhà mình ăn tết chứ? Còn có quan hệ tốt như vậy với gia đình Giang Trường Hải?

Bạn cần đăng nhập để bình luận