Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 588 - Giúp đất nước tiết kiệm một trăm triệu 2



"Không phiền, không phiền gì đâu, một chút cũng không phiền. Bác cứ ở trong phòng trò chuyện, xem tivi với Miên Miên một lúc một lát nhé." Tô Uyển Ngọc nói xong liền đến nhà bếp cầm giỏ thức ăn ra ngoài.Trương Lực ngồi trên ghế nhìn Giang Miên Miên cười ha ha hỏi: "Đồng chí nhỏ Miên Miên, cháu có từng nghĩ đến tương lai muốn làm công việc gì không thế?""Dạ chú, cháu vẫn còn nhỏ mà, chưa từng nghĩ qua những thứ như thế." Giang Miên Miên lắc đầu, vẻ mặt ngây thơ.Bây giờ cô chỉ muốn sớm làm ra vật dẫn, bảo vệ cha mẹ cô.Còn về sau này ấy à, cô chỉ muốn làm một tiểu phú bà cá muối, ngày nào cũng chỉ biết ăn uống chơi bời, còn về công việc tương lai à? Cô thật sự chưa từng nghĩ tới qua."Miên Miên, chú cảm thấy cháu cực kỳ thông minh, cực kỳ có thiên phú làm nghiên cứu đấy." Trương Lực quý tài bắt đầu dụ dỗ thiên tài nhí ở trước mặt.Ông Úc vừa nghe thấy câu nói này thì biết ngay ông ấy muốn làm gì, trong mắt lại hiện lên sự không tán thành: "Tiểu Trương à, Miên Miên vẫn còn nhỏ tuổi, tính cách chưa ổn định, tương lai vẫn còn có khả năng vô hạn, bây giờ nói những thứ này còn hơi sớm rồi."Trương Lực sờ lên mũi, có hơi ngượng ngùng nói: "Thủ trưởng thứ lỗi, tôi chỉ là thấy Miên Miên là một người có khiếu làm nghiên cứu khoa học nên muốn đưa ra cho cô bé một đề nghị thôi."Ông Úc ngoái đầu lại nhìn Giang Miên Miên, ánh mắt hiền hậu mang theo khích lệ: "Bé con, con đường tương lai đi như thế nào phải xem sự lựa chọn của chính cháu rồi."Ông đương nhiên cũng hy vọng Giang Miên Miên tương lai có thể dấn thân vào nghiên cứu khoa học, bởi vì hiện tại phương diện này của nước nhà chênh lệch rất lớn so với nước ngoài, nhưng cũng không muốn làm khó trẻ thơ.Nhìn thấy cặp mắt già nua nhưng lại không kém sự nhìn xa trông rộng và bao dung của ông, Giang Miên Miên ngây ngẩn cả người, sau đó trịnh trọng gật đầu: "Vâng thưa ông, cháu biết rồi!"Cô sẽ suy nghĩ thật kỹ, thật cẩn thận.Thấy bầu không khí dường như có hơi cứng lại, Giang Miên Miên ở bên cạnh liền vội vàng lên tiếng làm sôi động bầu không khí: "Cụ ơi, chúng ta xem ti vi nhé! Giờ này sắp sửa chiếu đấy."Ngay sau đó mấy người vừa xem tivi vừa nói chuyện.Giang Trường Hải lạnh lợi biết ăn nói, Trương Lực cũng rất phối hợp, mặc dù ông cụ không thường xuyên nói chuyện nhưng cũng lắng nghe rất nghiêm túc, trong chốc lát bầu không khí rất là vui vẻ hòa thuận ấm áp.Buổi tối Tô Uyển Ngọc làm một bữa cơm cực kỳ thịnh soạn, cơm nước xong xuôi ông Úc khẽ xoa đầu nhỏ Giang Miên Miên, chỉ nói một câu 'Học hành cho giỏi' rồi lên xe rời đi."Tạm biệt ông Úc, tạm biệt chú Trương."Đợi đến sau khi tiễn khách ra về, Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc về lại phòng ngủ đề thở phào một hơi thật dài.Nghe thấy tiếng thở dài của đối phương, hai vợ chồng đều không hẹn mà cùng bật cười."Ài, ngày hôm nay đúng là quá mệt mỏi rồi, đột nhiên nhiều người đến nhà như thế này, thật sự là làm anh hoảng sợ." Giang Trường Hải duỗi lưng một cái, ngã nhào lên giường."Đúng đấy, em nhìn thấy ông Úc đến nhà còn tưởng đâu là có chuyện gì xảy ra chứ." Tô Uyển Ngọc cũng ngồi liệt ở đó, vẻ mặt mệt mỏi nói lại."Anh cũng không ngờ đến là bác Úc tuổi tác lớn như thế rồi mà vẫn còn lặn lội từ xa xôi đến, xem ra bọn họ đối với kỹ thuật tivi màu này thật sự là cực kỳ coi trọng nhỉ.”Giang Trường Hải cảm khái xong, lại bắt đầu hãnh diện: "Nhưng mà con gái của chúng ta thật đúng là tài giỏi ghê, có thể khiến cho bác Úc đặc biệt từ thủ đô đến để hỏi cách làm tivi màu, lại còn lên lớp cho những nhân viên chuyên nghiệp kia nữa chứ."Sớm ngày hôm sau, Giang Trường Hải lại đi làm ở xưởng vận chuyển.Giang Miên Miên cùng với Lý Lan và Vương Lợi đang ở trong phòng cùng nhau làm bài tập thì bất thình lình nhìn thấy hai người con trai mặc quần áo lao động, trên tay còn cầm dây điện và đủ loại công cụ đi vào sân nhà mình.Tô Uyển Ngọc vội vàng ra nghênh đón: "Hai đồng chí, hai người có việc gì sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận