Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 866 - Ít nhất ba mươi ngàn đồng



Giang Miên Miên đi vào. Cô dạy công thức làm bánh ngọt Molten Chocolate và bánh ngọt Red Velvet cho sư phụ làm bánh ngọt.Làm một cô giáo đủ tư cách, Giang Miên Miên cũng không đi ngay mà cô xem hai vị sư phụ thực hành lại một lần nữa.Đường Lâm mời hai cái sư phụ lợi hại nhất trong các vị sư phụ làm bánh ngọt. Sau khi bọn họ nhìn Giang Miên Miên làm một lần thì họ nhanh chóng làm lại một cái hoàn hảo.Giang Miên Miên bưng bánh ngọt mới làm, vui vẻ đi ra từ sau bếp.“Các vị khách, mời nếm thử bánh ngọt Molten Chocolate và bánh ngọt Red Velvet mới của tiệm chúng ta. Mọi người là vị khách hàng thứ sáu mươi sáu của tiệm. Hôm nay, các vị có thể nếm thử miễn phí.” Giang Miên Miên nghịch ngợm nói với bọn Úc Thừa.“A, Miên Miên, bánh ngọt này khá xinh đẹp nha. Tới, cắt cho anh Trình An một miếng nào.” Trình An nhìn thấy bánh ngọt mới, vô cùng vui vẻ cổ động.“Được rồi.” Giang Miên Miên cắt bánh ngọt, chia từng miếng cho mỗi người.Cô biết Úc Thừa không thích ăn ngọt. Cho nên chỉ cắt cho cậu một miếng rất nhỏ để cậu nếm thử. Úc Thừa cũng rất nể tình ăn hết.“Ừm, không tồi. Miên Miên, hương vị của hai cái bánh ngọt mới này đều không tệ. Hình dáng bên ngoài cũng đẹp. Đợi lúc nào đó, anh tìm một ngày lành để đẩy hai cái bánh ngọt mới này ra thị trường.” Đường Lâm như một vị chuyên gia bình phẩm, nếm từng ngụm, suy nghĩ ra được chiến lược marketing.“Ừm, anh Đường Lâm, chủ ý này của anh rất tốt. Anh tìm một ngày lành, tổ chức một chút hoạt động. Đến lúc đó khẳng định có thể hấp dẫn càng nhiều khách hàng.” Giang Miên Miên vỗ tay tán đồng.“Đúng rồi, Miên Miên. Hiện tại bánh kem cửa hàng này của chúng ta phát triển tốt. Anh nghĩ nên tiếp tục mở chi nhánh bánh ngọt ở Hải Thành, Thâm Thành, Chu Thị và Ôn Thị. Mấy năm gần đây, kinh tế ở thành thị phát triển rất mạnh. Thu nhập của những người sống ở nơi đó không thấp. Khai trương cửa hàng bánh ngọt ở mấy thành thị đó, buôn bán khẳng định rất tốt.” Đường Lâm nghĩ đến quy hoạch gần đây của mình, trực tiếp nói với Giang Miên Miên.Giang Miên Miên nghe xong không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đồng ý: “Được ạ, anh Đường Lâm, anh cứ làm theo ý anh. Em không có ý kiến.”“Được. Nhưng mà Miên Miên, cửa hàng chúng ta do khai trương không bao lâu. Tài chính trong tiệm không quá nhiều. Nếu đột nhiên mở nhiều cửa hàng như vậy, tài chính không đủ, còn phải dùng tiền cho bên trong cửa hàng.” Dù sao cũng là phía đối tác, Đường Lâm nói ra vấn đề cần giải quyết.“Anh Đường Lâm cần bao nhiêu tiền? Trong tay em còn một ít tiền.” Giang Miên Miên vội vàng hỏi.Trong khoảng thời gian này, cô đặt quần áo theo yêu cầu, mở tiệm may và thuê thợ may nên buôn bán lời được không ít. Hơn nữa lại mở thêm một cửa hàng bánh ngọt, cộng lại tất cả. Cô có nhiều tiền hơn so với cha mẹ cô.“Tiểu Đường, tớ cũng có tiền. Cậu muốn bao nhiêu thì cậu cứ việc mở miệng.” Trình An vô cùng khoe khoang nói.Hứa Thịnh và Hà Bình cũng đều sôi nổi bày tỏ thái độ thể hiện mình có tiền trong tay.Đường Lâm vừa thấy bọn họ nói như vậy, lập tức liền cười: “Vậy thì tốt. Các cậu đã đều chủ động như vậy. Vậy thì trước mắt ước tình thận trọng thì mở quầy hàng cần ít nhất ba mươi ngàn đồng. Nhưng mà chúng ta đã nói rồi, chúng ta là anh em ruột, tính sổ rõ ràng. Tôi cùng Miên Miên với tư cách ông chủ sẽ không khiến các cậu chịu thiệt đâu. Mấy cửa hàng mới mở kia, lần này các cậu bỏ vốn theo tỉ lệ bao nhiêu thì các cậu được hưởng bấy nhiêu cổ phần.""Ha ha, thật tốt. Người nào không biết việc buôn bán bánh ngọt sẽ rất phát đạt. Nếu tớ có thể tham gia cổ phần, vậy tiền tiêu vặt sau này, tớ có thể không lo không có tin tức rồi." Trình An nghe được chuyện tốt này xong. Lúc này cậu ta vui sướng vỗ mạnh..“Vậy thì cảm ơn ông chủ Đường đã tạo ra cơ hội phát tài cho chúng ta.” Hứa Thịnh cũng làm mặt quỷ trêu ghẹo nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận