Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 796 - Không tha cho các người



Đối với sức lao động đưa tới cửa, bà cụ sẽ không từ chối: "Vậy thì tốt, có điều sao hôm nay mấy đứa lại có rảnh đến đây?"Đôi mắt của mấy cô gái từ sau khi vào nhà vẫn chưa từng rời khỏi Phương Trí Viễn ngồi một bên đọc sách, nghe thấy câu hỏi của Trương Quế Hoa, bọn họ nhìn sang Tô Uyển Ngọc, thuận miệng nói: "Chúng cháu nhớ chị dâu Uyển Ngọc nên đến thăm chị ấy chút."Có điều các cô ấy đã nói như vậy, Tô Uyển Ngọc cũng không vạch trần, thuận theo các cô hàn huyên vài câu.Giang Miên Miên ngồi trên băng ghế nhỏ, cầm sách vở liên quan đến kỹ thuật năng lượng mặt trời, lén lút nghe mẹ mình trò chuyện với mấy cô gái.Mặc dù kiếp trước cô chưa từng yêu đương nhưng phim thần tượng thanh xuân cũng xem không ít, mấy động tác nhỏ sau khi vào nhà của những cô nàng này không thể trốn tránh được đôi mắt của cô, xem ra mục đích tới đây lần này của bọn họ không thuần khiết rồi.Giang Miên Miên nâng sách cao hơn, ngăn trở nụ cười của mình, cô chỉ dùng đôi mắt to tròn xoay tít liếc nhìn mấy cô gái ngượng ngùng e sợ, lại nhìn sang Phương Trí Viễn đang đắm chìm trong sách, vẻ mặt vui vẻ hóng chuyện.Úc Thừa ngồi bên cạnh thấy cô như vậy thì khẽ cười, xoa xoa đầu cô, quỷ tinh ranh nhỏ!"Ấy, anh Úc..." Giang Miên Miên đặt sách xuống, lên án nhìn Úc Thừa.Úc Thừa nghiêm túc chỉ chỉ sách của cô: "Đọc sách kỹ vào, trẻ nhỏ đừng nên nghĩ đông nghĩ tây."Giang Miên Miên thấy tâm tư xem náo nhiệt của mình bị nhìn thấu, cô hoạt bát thè lưỡi với Úc Thừa, rồi hấp tấp dựng sách lên, nghiêm túc đọc.Úc Thừa cũng đã sớm nhìn ra tâm tư của các cô gái, có điều, đối với sinh hoạt cá nhân của cậu mình, cậu sẽ không phát biểu bất cứ ý kiến gì.Mấy cô gái ngồi trong phòng còn chưa nói được mấy câu, lại có mấy người phụ nữ tầm tuổi Trương Quế Hoa đến nhà, có điều trong đó có mấy người không phải là khách quen của nhà họ Giang.Sau khi vào nhà, các bà cũng thỉnh thoảng nhìn sang Phương Trí Viễn, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.Mấy cô gái trẻ tuổi đến đầu tiên vừa làm việc giúp nhà họ Giang vừa liếc trộm Phương Trí Viễn có dung mạo tuấn tú, mang phong độ của người trí thức.Phát hiện Phương Trí Viễn nhìn qua, các cô đều thẹn thùng cúi đầu xuống, tay không ngừng nắm lấy mì trong chậu rửa mặt.Trương Quế Hoa thấy các cô ấy như vậy thì đau lòng đánh tay các cô gái mấy cái: "Ấy ấy, mấy người các cháu bỏ ngay mì xuống cho bác, sao lại giày xéo lương thực như thế? Có biết bột mì trắng bao nhiêu tiền một cân không? Phá hoại hết chỗ mì này của bác, bác không tha cho mấy đứa nhỏ các cháu đâu."Da mặt các cô gái vốn mỏng, bây giờ bị Trương Quế Hoa nói như vậy ngay trước mặt một phòng người, đặc biệt là Phương Trí Viễn cũng nghe được, còn mỉm cười nhìn lại, mặt các cô "bùng" một cái đỏ rực lên.Các cô ấy trông thấy nụ cười của Phương Trí Viễn thì trái tim thùng thùng đập không ngừng, cảm giác như muốn nhảy ra ngoài.Người nhà họ Giang đều không ngốc, các cô gái biểu hiện rõ ràng như vậy, chỉ cần có mắt đều có thể nhìn ra.Nhưng cũng chẳng trách được các cô gái trong thôn, lớn như vậy mà các cô chưa từng gặp qua mẫu thanh niên hào hoa phong nhã, lại khôi ngôi tuấn tú giống Phương Trí Viễn.Anh đột nhiên xuất hiện ở thôn Thạch Kiều như vậy, ai nhìn mà không thích chứ.Không hề nói quá lên, hôm qua, lúc Phương Trí Viễn bước xuống từ trên xe, người trong thôn trông thấy anh ấy, phái nữ từ tám mươi tuổi đến tám tuổi không có một ai không thích anh.Đặc biệt là các cô gái mới biết yêu, chỉ cần thấy anh, trong lòng ai nấy đều cảm thấy vui vẻ. Bị anh nhìn một cái, trái tim đập thình thịch như muốn phát bệnh tim mà chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận