Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 434. Có thêm bốn người anh 2

Ông nội Đường Lâm cũng là thủ trưởng, gia cảnh không khác gì Úc Thừa, nhưng mà cậu ta dọn vào trụ sở khu quân sự sau, cộng thêm bản thân cậu ta cũng là người xuất sắc trong đám trẻ đồng trang lứa.
Cái gọi là một núi không thể có hai cọp, hai người từ nhỏ vừa thấy mặt đã không hợp nhau.
Từ nhỏ đến lớn hai người không có việc gì thì cũng đánh một trận, có thể nói, tình bạn giữa hai người bọn họ đều là nhờ đánh nhau mà ra.
Nếu như nói Úc Thừa là một con chó sói tàn bạo và lạnh lùng thì Đường Lâm chính là một con hổ biết cười, cho dù với ai cũng đều cười ha hả.
Nhưng nếu như mi vô tình trêu chọc cậu ta, không cần nghi ngờ, một khắc sau, cậu ta sẽ chỉa vuốt nhọn về phía mi, xé nát mi ra.
“Đây là Hà Bình, đây là Hứa Thịnh.” Úc Thừa chỉ.
“Chào anh Hà Bình, chào anh Hứa Thịnh.”
“Chào em gái Miên Miên.” Hà Bình rất gầy và cao, nước da rất trắng, nhìn qua giống như một công tử nhà giàu ốm yếu, cậu ấy mỉm cười gật đầu một cái với Giang Miên Miên.
Hứa Thịnh có chút đen, nhưng là người giản dị, dễ gần nhất.
Cậu ta tiến lên sờ đầu Giang Miên Miên tựa như rất quen, nửa khom người nói: “Em gái nhỏ, chào em, chờ ngày mai anh dẫn em đi ra ngoài chơi nha.”
Mấy người bọn họ là anh em tốt từ nhỏ lớn lên cùng Úc Thừa, biết Úc Thừa yêu mến Giang Miên Miên như em gái của cậu, bọn họ yêu ai yêu cả đường đi, đương nhiên cũng hết sức chăm sóc cho Giang Miên Miên.
Huống hồ cô gái nhỏ này có dáng vẻ xinh đẹp như vậy, bọn họ lại càng thêm cưng chiều với cô gái vừa dễ thương lại vừa ngoan ngoãn này.
Giang Miên Miên cũng có thể cảm giác được thiện chí muốn làm quen của bọn họ thể hiện ra, liền nâng khuôn mặt nhỏ nhắn, ngọt ngào cười một tiếng: “Được ạ, cảm ơn anh Hứa Thịnh.”
“Ha ha, em gái chúng ta cười lên thật đáng yêu.”
Trình An chà xát tay, cậu ấy cũng muốn bóp khuôn mặt nhỏ bé mềm mềm của đối phương, nhưng có Úc Thừa, cậu ấy không dám.
Vì vậy liền giơ tay lên gọi nhân viên phục vụ ở phía cửa: “Mang thức ăn lên đi.”
Món ăn của bọn họ đã sớm gọi xong rồi, chờ đủ người sẽ dọn thức ăn lên.
Rất nhanh, hơn mười món thức ăn đủ màu sắc và hương vị bày lên đầy bàn, đều đủ loại màu sắc và hương vị, vừa liền đã khiến ngón trỏ người khác lay động.
“Lại đây, hôm nay chúng ta đón gió tẩy trần cho anh Úc và em gái Miên Miên, chúng ta kính họ một ly trước.” Hứa Thịnh cầm một ly rượu vang, hết sức hào sảng nói.
Mấy người kia cũng hết sức cổ vũ nâng ly lên.
“Cảm ơn các anh.” Giang Miên Miên cũng học bọn họ giơ nước ép trái cây, mấy người cụng ly, ngửa đầu uống cạn nước ép trái cây.
Hành động này phút chốc chọc cười mấy thiếu niên: “Ha ha, không tệ không tệ, em gái Miên Miên cũng là một người sảng khoái. Đây này, chúng ta lại cạn một ly, rượu vang này chua ngọt uống rất ngon, cũng không say.”
“Cạn cái rắm, tự mình uống đi.”
Úc Thừa ngăn cản Trình An đang muốn rót rượu vang cho Giang Miên Miên lại, còn sợ Giang Miên Miên ăn cơm sẽ không từ bỏ, liền chủ động gắp thức ăn ở xa bỏ vào chén của cô.
Giang Miên Miên đang thật sự có hơi đói, đương nhiên ăn thức ăn Úc Thừa gắp cho cô.
Bởi vì khi ở nhà, cô cũng gắp thức ăn cho đối phương.
Hứa Thịnh nhìn Úc Thừa bận chăm sóc Giang Miên Miên, không nhịn được đưa tay đẩy cậu một cái, trêu ghẹo nói: “Ôi trời, anh Úc này, đừng gắp nữa, người ta ăn không hết đâu, chia một chút sự chú ý cho chúng tôi được chưa?”
Úc Thừa nhìn cậu ấy một cái: “Quá đen, không muốn chia.”
Hứa Thịnh trời sinh da đã đen: …
Những người khác cười không nhịn được: “Hứa Thịnh nhanh đi dưỡng trắng đi, để cho anh Úc của cậu bằng lòng nhìn cậu lâu hơn.”
Hứa Thịnh mặt đầy kiêu ngạo nói: “Không đi, đàn ông phải đen mới đẹp!”
Hà Bình vỗ bàn, giả bộ tức giận nói: “Mẹ mày Hứa Thịnh, mày đang nói ông đây hả?!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận