Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 772 - Không thể giấu được ông cụ



"Haiz, anh Úc à, anh làm gì thế?" Giang Miên Miên bị bàn tay ro của Úc Thừa tóm chặt chẳng khác gì một con gà con không thể phản kháng."Chúng ta ngoài đi bộ mấy vòng, thư giãn đàng hoàng." Nói rồi Úc Thừa dắt cô đi loanh quanh trong sân mấy vòng, sau đó mới thả cho cô trở về tiếp tục đọc sách.Thời gian kế tiếp, cứ cách một tiếng là Úc Thừa lại nhắc cô một lần. Vì có "bài học" trước đó, Giang Miên Miên cũng ngoan ngoãn đi theo cậu ra ngoài đi bộ.Tới gần trưa, Úc Thừa lại che mất sách của Giang Miên Miên lần nữa: "Được rồi Cừu Non, đến giờ ăn trưa rồi, anh Úc dẫn em ra ngoài ăn cơm."Giang Miên Miên nghe vậy, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường mới giật mình nhận ra bản thân đã học lâu như vậy. Quả nhiên lúc học tập thời gian trôi qua rất nhanh. Cô sờ cái bụng xẹp lép của mình: "Vâng, đi thôi anh Úc, em cũng đói rồi.""Em đó, đọc sách đến là say mê. Đi nào, đi ăn cơm thôi!" Úc Thừa đứng lên, dẫn cô đi ra ngoài ăn cơm.Sau khi ăn xong, cậu lại kéo Giang Miên Miên đi dạo một vòng ở gần đó.Kỳ nghỉ Quốc Khánh trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến lúc Úc Thừa phải về thủ đô.Hôm nay Úc Thừa trở về vừa hay công việc ở đơn vị của Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc không bận lắm, vì vậy cả ba người nhà họ đều tiễn Úc Thừa lên xe Jeep.Chuyện đầu tiên Úc Thừa làm sau khi về đến thủ đô là tìm sách giúp Giang Miên Miên.Tuy nhiên tư liệu về năng lượng mặt trời mà Giang Miên Miên cần quá chuyên nghiệp, loại sách chuyên ngành mang tính khoa học này không dễ tìm cho lắm, cuối cùng cậu dùng đến mạng lưới quan hệ trong nhà mới tìm được tài liệu liên quan.Cậu dùng đến lưới quan hệ trong nhà, phía ông cụ nhanh chóng biết tin.Ông cụ Úc nghe nói Úc Thừa tìm sách năng lượng mặt trời, phản ứng đầu tiên là có lẽ cậu tìm cho Giang Miên Miên, bởi vì suy cho cùng không phải ai cũng có thể nhờ vả đứa cháu này của ông.Tối hôm đó ông cụ trở về từ bộ Tư Lệnh, cơm nước xong lập tức gọi Úc Thừa đến phòng làm việc và nhắc đến chuyện này."Úc Thừa à, cháu tìm những tư liệu về năng lượng mặt trời kia cho cô nhóc Miên Miên phải không?" Ông cụ Úc hỏi.Úc Thừa không hề bất ngờ khi thấy ông nội biết mình đã làm gì. Cậu biết mình không thể giấu được ông cụ chuyện này và cũng không có ý định giấu giếm.Do đó cậu gật đầu thừa nhận: "Đúng vậy thưa ông nội. Vào dịp Quốc Khánh cháu đã đi tìm Miên Miên, lúc ăn cơm với em ấy ở tiệm cơm Quốc Doanh chúng cháu gặp mấy người trẻ tuổi nhà họ Tề. Bọn họ nói bóng nói gió, toàn là lời sùng bái nước Mỹ. Hơn nữa bọn họ còn khinh thường nước Hoa chúng ta, nói khoa học kỹ thuật của nước Hoa mình lạc hậu, dù có mệt sống mệt chết cũng không thể xây được nhà máy điện mặt trời mà nước Mỹ mới xây xong. Cừu Non nghe xong rất tức giận, bị kích thích ý chí chiến đấu, cho nên em ấy cũng muốn nghiên cứu ra một tấm pin năng lượng mặt trời cho nước ta.""Thì ra là vậy. Tiểu Thừa à, cháu không cần lo chuyện tìm sách này nữa, để ông nội làm." Ông cụ Úc rất vui mừng trước tính cách cứng cỏi và chí hướng của cô bé Giang Miên Miên này, dứt khoát ôm việc vào mình.Đối với chuyện này, ông không quá kích động.Bởi vì kỹ thuật phát điện bằng năng lượng mặt trời không giống kỹ thuật pin màu và pin Li-ion, là thứ rất nhiều quốc gia có.Hiện tại chỉ có hai cường quốc khoa học kỹ thuật nghiên cứu ra kỹ thuật này, vả lại mấy năm gần đây nước Mỹ mới nghiên cứu ra. Nước Hoa muốn nghiên cứu ra đúng là đường dài trắc trở.Có điều tận sâu trong đáy lòng ông vẫn ôm một tia hi vọng, nhỡ đâu thành công thì sao?Hơn nữa hiện giờ cô bé có ý định này và cũng có năng lực này, đương nhiên là bậc bề trên như ông phải ủng hộ hết mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận