Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 804 - Chuyện nhà người khác



“Bà Giang, có chuyện gì sao?”Bà ta đưa bao lì xì trong tay cho cậu với vẻ mặt tươi cười, ân cần nói: “Lại đây, Úc Thừa, bà Giang cho cháu thêm một bao lì xì nữa, chúc cháu năm mới bình an, học hành đạt thành tựu tốt.”Vì sáng nay đã cho một lần, lần này Úc Thừa khẽ do dự một lúc mới nhận lấy lì xì: “Cảm ơn bà Giang.”“Trí Viễn, Úc Thừa, thế nào? Giường lò đủ ấm chưa? Có bị lạnh không?” Trương Quế Hoa nhìn hai người, quan tâm hỏi.“Đủ ấm rồi, thím Giang, không lạnh một chút nào, thím không cần lo lắng.” Phương Trí Viễn nhẹ nhàng nói.“Vậy thì tốt, hai người ở thoải mái là tốt, nếu có cần gì thì cứ nói với thím, đừng có ngại nhé, được rồi, thím cũng không còn việc gì nữa, hai người nghỉ ngơi sớm đi, thím về trước đây.” Bà cụ tặng xong lì xì, hỏi han quan tâm xong liền nhanh chóng đi sang gia đình con thứ hai.Nghe cuộc nói chuyện vọng lại từ phía gia đình lão nhị, Úc Thừa cũng hiểu ra lí do tại sao bà cụ lại cho cậu lì xì lần nữa, thì ra là tư tưởng trọng nam khinh nữ lại nổi lên.Nhưng cậu không quan tâm đến chuyện gia đình người khác, hơn nữa bà cụ tuy trọng nam khinh nữ nhưng chí ít không phân biệt đối xử với Cừu Non.Phương Trí Viễn đi Hương Thành, mua vé tàu ngày mùng hai, ông ấy định ngồi xe lửa đến Hải Thành sau đó mới từ bên đấy ngồi máy bay bay thẳng đến Hương Thành.Sáng sớm ngày mùng hai sau khi ăn xong bữa sáng, Phương Trí Viễn nói với mọi người trong nhà: “Chú Giang, thím Giang, mấy ngày nay làm phiền mọi người rồi, ngày mai cháu đi Hương Thành rồi, cảm ơn mọi người đã đón tiếp mấy ngày nay.”“Nhanh vậy sao? Trí Viễn ở thêm vài ngày nữa đi?” Trương Quế Hoa nghe thấy thế có chút luyến tiếc níu kéo nói.“Trí Viễn, tết vừa mới bắt đầu thôi, đi sớm như vậy làm gì, ở thêm hai ngày nữa hãy đi.” Giang Đại Sơn cũng lên tiếng giữ lại.Những người khác trong gia đình nhà họ Giang nghe thấy ông ấy sắp đi cũng nhìn ông ấy với vẻ rất luyến tiếc.Vé xe lửa của Phương Trí Viễn đã mua xong từ sớm, gia đình Giang Trường Hải cũng biết khi nào ông ấy đi, bởi thế họ không ngạc nhiên như những người khác trong nhà họ Giang và cũng không lên tiếng níu kéo ở lại, dù sao đi Hương Thành cũng là kế hoạch ông ấy đã lên sẵn từ trước đó.“Không không, chú Giang, thím Giang, cháu đã hẹn với bạn bè bên Hương Thành rồi, hơn nữa vé xe và vé máy bay cũng đã mua xong rồi.”Phương Trí Viễn nhìn gia đình họ Giang lưu luyến mình như thế, ông ấy cũng có chút không nỡ, nhưng thời gian đã sắp xếp xong rồi, không thể chần chừ thêm được.“Đứa nhỏ này thật là, sao không nói sớm chứ, thím chưa chuẩn bị gì cho cháu nữa, thời gian xe lửa của cháu là khi nào?” Trương Quế Hoa hỏi.“Thím Giang, không cần chuẩn bị gì đâu, nếu cần gì thì cháu sẽ mua ở Cung tiêu xã luôn, xe lửa cháu khởi hành buổi chiều, mười giờ mấy đi vẫn còn kịp, đến lúc đó sẽ có xe đến đón.” Phương Trí Viễn ôn tồn nói với mọi người.Úc Thừa đã nói trước với tài xế xe Jeep trước đó chở họ đến đây rồi, bảo ông ấy sáng ngày mùng hai đến đây một chuyến để đón họ.Trương Quế Hoa liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường trong nhà, trong lòng thầm tính một lúc: “Còn kịp, thời gian có hơi vội, Trí Viễn, cháu đợi một chút, thím Giang làm chút đồ ăn cho cháu, hãy cầm lấy, nếu không thời gian ngồi xe lửa lâu như thế không ăn gì sẽ chịu không nổi đấy.”Trương Quế Hoa dứt lời liền vội vàng vào trong bếp, lấy bột mì bà ta luôn không nỡ ăn ra, đun chút nước sôi và bắt đầu nhào bột.Phương Trí Viễn thấy bà ta như vậy liền nhẹ nhàng nói: “Thím Giang, thím đừng bận rộn nữa, đến khi đó cháu ghé Cung tiêu xã mua chút bánh ngọt ăn là được rồi.”“Đồ ăn Cung tiêu xã bán sao ngon bằng đồ ăn nhà chúng ta tự làm được chứ, cháu đừng khách sáo nữa, đi đi, vào phòng thu dọn đồ đạc đi, đừng bỏ sót thứ gì đấy.” Tay Trương Quế Hoa dính bột, bà ta dùng cánh tay đẩy Phương Trí Viễn vào trong nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận