Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 212. Bảo mày làm gì thì mày cứ làm đi

Những đôi đũa thi nhau gắp thịt và cá ăn lia lịa, chỉ một lát đã dính mỡ bóng miệng.
Kể từ bữa thịt lần trước Giang Trường Hải ăn mừng Giang Miên Miên đạt hạng nhất, nhà họ Giang không được ăn thơm bữa thịt nào chất lượng như hôm nay.
Đặc biệt phải kể đến Chiêu Đệ sống lại rất không quen cuộc sống thiếu thịt này.
Đời trước cô đi làm ở công xưởng mỗi tuần được ăn hai bữa thịt, vậy mà nay lâu lắm rồi không được thưởng thức, cô cứ ngỡ mình sắp quên vị thịt.
Người nhà họ Giang đều gắp thịt ăn trước, ăn hết sạch thịt rồi mới giảm tốc độ ăn.
Mấy ông đàn ông cũng bắt đầu uống rượu, Giang Trường Hải là con cả đương nhiên do ông mở lời: “Nào chú hai, chú ba, chúng ta cùng kính cha một chén.”
Cơm nước xong xuôi Trương Quế Hoa nhìn cái bụng chưa lộ rõ của Trương Tiểu Quyên, nghĩ rồi nói: “Vợ thằng hai đang có chửa, mùa đông lạnh giá không nên làm việc, từ giờ vợ thằng hai chỉ cần làm việc nhẹ thôi.”
“Việc gì cần động vào nước lạnh cứ để cho vợ thằng ba với mấy con bé làm, con chỉ việc lo dưỡng thai, sinh cho nhà họ Giang thằng cháu khỏe mạnh mới là việc cần làm.”
Trương Tiểu Quyên được chiều mà sợ, không ngờ mẹ chồng lại thiên vị mình, mãi rồi mới thưa lại: “Con cảm ơn mẹ, lần này con sẽ sinh cho họ Giang một bé trai mập mạp trắng trẻo.”
Vì có giấc mơ của Chiêu Đệ, Trương Tiểu Quyên tin rằng cái thai trong bụng bà là con trai, vậy nên lần này bà rất cẩn thận.
Chiêu Đệ không cảm thấy bất ngờ, chửa con trai và chửa con gái khác nhau thật, xem ra nước đi này của mình là đúng đắn.
Lần này, em trai của mình sẽ trưởng thành khỏe mạnh, bình an.
Tôn Lệ Hà mất hứng, thế chẳng phải tất cả việc nhà từ nấu cơm đến giặt quần áo đều đến tay bà ta à!
Tại sao chứ?
Hồi trước chị hai có chửa cũng vẫn làm việc như thường, tại sao nay không cần làm?!
Lại còn sinh cháu trai cho họ Giang, đúng là đã coi thường trình độ mặt dày của bà.
Hừ, tao rủa cái thai này của mày là con gái! Cả đời mày chỉ đẻ được con gái!!
Tôn Lệ Hà nghĩ là vậy nhưng không nói được gì, bởi vì lúc bà ta mang thai cũng được thiên vị.
Có điều mẹ chồng có chính sách thì bà ta có đối sách. Đợi mẹ chồng có việc ra ngoài, bà ta giao hết việc bẩn, việc mệt cho chị em Đại Nha, còn mình ngồi ghế nhàn nhã trông mấy chị em nó làm việc.
Chị em Đại Nha bị Tôn Lệ Hà sai quen từ nhỏ, nay bị sai không hề cảm thấy sai trái.
Thím ba bảo làm gì, chị em Đại Nha ngoan ngoãn làm theo.
Mấy chị em không cãi nhưng Chiêu Đệ sống lại không có chuyện dễ bề bắt nạt.
“Rõ ràng bà bảo thím ba và bọn cháu cùng làm, tại sao thím chỉ bắt mỗi bọn cháu làm mà thím chỉ ngồi chơi chẳng làm gì cả?”
Có đời trước, cô biết Tôn Lệ Hà là người chuyên bắt nạt kẻ yếu, bạn càng yếu bà ta càng thích bắt bẻ, bắt nạt, hạnh hoẹ này kia.
Đời này, mình sẽ không để cho bà ta đè đầu cưỡi cổ.
Đại Nha nhìn Chiêu Đệ ngạc nhiên, có vẻ như không ngờ em gái lại to gan dám nói giọng đó với thím ba.
Nhị Nha cũng giật mình, Chiêu Đệ sợ thím ba nhất mà? Tại sao hôm nay như biến thành người khác?
“Hừ, cái con này hư nhỉ, nói nhiều thế, thím bảo mày làm gì thì chứ làm đi, từ bao giờ đến lượt mày dạy đời thím?”
Tôn Lệ Hà nín nhịn cơn bực dọc nãy giờ, Chiêu Đệ ranh con cũng dám trả treo, cơn giận cứ thế bùng nổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận