Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 816 - Ném quả dưa hấu để nhặt hạt vừng



Mà bây giờ ông muốn vì đi buôn bán mà đem công việc quang vinh này xin nghỉ, nếu là gia đình nào khác, chỉ sợ là đều sẽ không đưa ra quyết định đơn giản như thế.Nhưng là vợ ông chính là có ánh mắt, có kiến thức, ủng hộ ông vô điều kiện, điều này sao có thể khiến ông không vui vẻ, không kiêu ngạo cơ chứ.Hai vợ chồng vừa thương lượng xong, ngày hôm sau lúc ở xưởng vận chuyển ăn cơm trưa, Giang Trường Hải liền cố ý chờ tài xế Dương, chuẩn bị cùng đi ăn cơm với ông.Hai người lấy cơm xong, Giang Trường Hải cười ha hả nói: "Tài xế Dương, tôi có một chuyện tốt muốn nói cùng ông.""Chuyện tốt gì thế?" Tài xế Dương hiếu kỳ hỏi."Vài ngày nữa tôi định xin nghỉ việc, đến lúc đó tôi nhường vị trí cộng tác viên ra tặng cho cháu ông, sau này hai người các ông có thể quang minh chính đại dùng xe." Giang Trường Hải đem suy nghĩ của mình nói với Tài xế Dương.Tài xế Dương nghe được Giang Trường Hải chịu để cho cháu của ông tiếp nhận vị trí công tác, không thể kìm được mà lộ ra một nụ cười thật to.Chẳng qua, rất nhanh ông liền thu liễm lại dáng vẻ vui mừng, quan tâm hỏi: "Trường Hải, công việc này anh đang làm tốt, sao lại tự nhiên muốn xin nghỉ việc? Hay là trong nhà xảy ra chuyện gì ư?""Yên tâm, mọi việc vẫn tốt. Chỉ là Tam Nha sắp thi cấp, chúng ta dự định để Miên Miên vào thành phố học cấp ba, cho nên muốn trong khoảng thời gian này tranh thủ đi Hải Thành thêm vài chuyến, kiếm thêm một chút tiền." Giang Trường Hải cũng không giấu diếm gì, dù sao cũng ở trong cùng một huyện, mọi người đều quen biết, cho dù mình không nói, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết.Tài xế Dương cũng biết tình huống Hải Thành bên kia, không thể không nói, nước cờ này của Giang Trường Hải đánh ra vô cùng có tầm nhìn, cũng cực kỳ to gan.Dù sao ở trong hoàn cảnh có chén cơm manh áo rồi, vì kiếm nhanh chút tiền mà nhất định phải đi buôn bán trong khi mọi sự chưa rõ ràng, căn bản chính là hành vi ngu xuẩn ném quả dưa hấu để nhặt hạt vừng.Con đường phía trước không biết thế nào!Nhưng tài xế Dương đến cùng vẫn là người có chút kiến thức, nếu không phải bản thân lớn tuổi, trong nhà có già có trẻ phải chăm sóc, nói không chừng ông cũng cắn răng đi thử một lần, cho nên ông cũng không có ý tứ giáo dục uốn nắn Giang Trường Hải."Được lắm, Trường Hải, có lý tưởng, người trẻ tuổi chính là phải dám nghĩ dám làm, cậu có chuyện tốt vẫn nghĩ đến ông anh này, ông anh này cũng sẽ không để cậu chịu thiệt thòi, đây có chút tiền, cậu cầm, tôi thay cháu tôi cảm ơn cậu trước." Tài xế Dương đem tất cả tiền trong túi mình đều lấy ra, có chừng khoảng một trăm đồng, nhét vào trong tay Giang Trường Hải."Ai, anh Dương, anh làm cái gì vậy? Anh đây là xem thường anh em, lấy giao tình của hai chúng ta, em có chuyện tốt nhớ đến anh không phải là đương nhiên sao, đừng nhắc đến chuyện tiền nong, quá xa cách rồi." Giang Trường Hải đẩy tiền trở về, cực kỳ nghĩa khí nói.Tài xế Dương thấy Giang Trường Hải nói như vậy rồi, thì cũng không tiếp tục kiên trì phải đưa tiền nữa.Hắn vỗ vỗ bả vai Giang Trường Hải, cao hứng nói: "Trường Hải à, tôi thật sự là không nhìn nhầm cậu rồi, lúc cậu vừa mới tới xưởng vận chuyển, tôi đã nhìn ra được cậu là người có thể làm được chuyện lớn. Tôi cũng không nói lời khách khí với cậu nữa, có người anh em như cậu, tôi đã định rồi, buổi tối hôm nay, tôi sẽ dẫn cháu tôi mời một nhà ba người cậu, đi tiệm cơm Quốc Doanh ăn một bữa ngon, để cháu tôi ở đó trực tiếp cảm ơn cậu."Giang Trường Hải đồng ý đem vị trí cộng tác viên nhường cho cháu ông, tài xế Dương cực kì cảm kích ông.Phải biết, xưởng vận chuyển bọn họ hút người như thế, nếu như Giang Trường hải muốn, đem cái vị trí này bán vào chợ đen, ít nhất cũng có thể bán được bảy tám trăm đồng.Nhưng Giang Trường Hải không chỉ không bán, mà còn nhường miễn phí cho cháu của ông, đây là một phần ân tình lớn lao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận