Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 1066 - Dâu tây từ đâu mà có



Giang Miên Miên cười híp mắt đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu đứa nhỏ: “Sau này em trai nhớ cố gắng học hành chăm chỉ nhé.”“Vâng ạ, em nhất định sẽ chăm chỉ học tập.” Cậu bé vô cùng khôn khéo gật đầu, ngẩng lên nhìn Giang Miên Miên với ánh mắt tràn đầy kính nể.Lớn lên trong sự tận tình dạy bảo cùng sự cằn nhằn cả ngày của cha mẹ và các bậc trưởng bối, trong lòng bọn trẻ, Giang Miên Miên nghiễm nhiên trở thành người lợi hại nhất.Các phụ huynh khác mang theo con đến cũng lần lượt kéo con mình đến cho Giang Miên Miên xoa đầu, xin chút may mắn.Giang Miên Miên không bên nhất bên khinh, đều xoa đầu tất cả những đứa trẻ đó.Mọi người trong thôn ở lại Giang gia đến buổi trưa, đến giờ cơm trưa, mới lần lượt ra về.Sáng hôm nay người nhà họ Giang được khen đến nỗi cười không ngớt.Ăn trưa xong không có việc gì làm, hai vợ chồng định dẫn Miên Miên ra ngoài chơi, nhưng chưa kịp ra khỏi nhà, đã nghe thấy tiếng xe ô tô bên ngoài.“Có người đến à?” Giang Trường Hải vừa nghe tiếng, liền chạy ra ngoài nghe ngóng.Tại cửa nhà họ Giang, Phương Trí Viễn và Úc Thừa vừa từ trong xe bước ra, trên tay còn cầm ít đồ.“Trí Viễn, Tiểu Úc, hai người đến rồi.” Giang Trường Hải nhìn thấy bọn họ, cười lớn qua ôm hai người.Úc Thừa trong tay xách đồ, cậu hơi gật gật đầu, chúc tết Giang Trường Hải: “Chú Giang, năm mới vui vẻ.”“Năm mới vui vẻ, Tiểu Úc.” Giang Trường Hải cười tít mắt vỗ vỗ bả vai Úc Thừa, ánh mắt tràn đầy sự quý mến.“Nào, đi thôi, chúng ta mau vào nhà, ngoài trời lạnh lắm.” Giang Trường Hải một tay ôm người, vui vẻ dẫn vào trong nhà.Vừa vào nhà, Giang Trường Hải đã gọi lớn vào trong: “Cha mẹ, hai người xem ai đến này.”“Ôi chao, Trí Viễn, Tiểu Úc, hai người đến rồi à, mau qua đây sưởi ấm một chút, chắc rét run rồi phải không.” Trương Quế Hoa nhìn thấy họ, vui vẻ đi qua.Tôn Lệ Hà thấy có khách đến, cũng vồn vã đi xuống bếp lấy bình và cốc, rót nước cho mọi người, lấy hạt dưa, bày tỏ lòng nhiệt tình.“Ông nội Giang, bà nội Giang, năm mới vui vẻ, đây là chút tấm lòng của cháu và cậu.” Úc Thừa một tay xách hai hộp quà cao cấp, tay còn lại cầm mấy con vịt quay đã được gói kĩ trong giấy thấm dầu.“Đến thì đến thôi, lại còn mang nhiều đồ thế làm gì, cháu khách sáo quá rồi, con trai, mau qua đây nhận, để Tiểu Úc cầm nặng bao nhiêu.” Bà cụ vừa khách sáo nói mấy câu, liền quay ra nói với Giang Trường Hải.“Nào, Úc Thừa, đưa chú cầm cho.” Giang Trường Hải nhận lấy túi đồ, đặt lên bàn.“Cậu Phương, anh Úc, năm mới vui vẻ, cháu nhớ hai người quá.” Giang Miên Miên vui vẻ chạy qua, nhìn hai người, hưng phấn nói.Những đứa trẻ khác cũng chạy qua, vây xung quanh Úc Thừa và Phương Trí Viễn, trong chốc lát căn phòng toàn là tiếng trẻ con nói chuyện ríu rít.“Được rồi, được rồi, các cháu đừng làm phiền cậu Phương và anh Úc nữa, đi mở tivi xem đi.” Trương Quế Hoa bước đến, đuổi mấy đứa nhỏ đi,Đương nhiên, không bao gồm Giang Miên Miên.Giang Trường Hải nhìn những thứ bao bì tinh tế trong túi, đều là những thứ ông chưa từng thấy qua, liền mở một hộp quà tinh xảo trong đó ra.Nhìn thấy dâu tây đỏ mọng tươi ngon trong hộp, lập tức vui vẻ: “Ôi chao, chỗ dâu tây này trông ngon thật đấy, mọng nước, nhìn thôi đã thấy ngon. Có điều bây giờ đang là mùa đông, dâu tây này lấy ở đâu vậy?”“Chú Giang, chỗ dâu tây này là cấp trên cho ông nội cháu, ông nội thử xong thấy ngon, đặc biệt bảo cháu mang qua đây, cho mọi người ăn thử.” Úc Thừa giải thích một cách đơn giản.

Bạn cần đăng nhập để bình luận