Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm

Chương 861 - Còn nhỏ mà quá tâm cơ



Giang Miên Miên nghiêm túc gật đầu: “Dạ, cháu sẽ, ông nội Úc ông yên tâm đi ạ, cháu nhất định sẽ bảo vệ tốt bản thân.”Buổi chiều ông Úc đi đến bộ tư lệnh làm việc, Úc Thừa nhớ tới đã ở trong trụ sở mấy bữa nay, liền đề nghị: “Miên Miên, đi thôi, tụi mình đi tìm bọn Đường Lâm và Trình An cùng ra ngoài chơi.”“Được nha, đi, đi, đi thôi.”Mặc dù bây giờ Giang Miên Miên chỉ cần có sách xem là sẽ không thấy chán, nhưng mà cô biết người ta sợ cô bị ngột ngạt, mới có thể bảo cô đi ra ngoài chơi, thả lỏng một chút.Cho nên lập tức vui vẻ đi theo cậu ra ngoài chơi.Vẫn là Hứa Thịnh lái xe, chơi cả buổi chiều.Úc Thừa thấy Giang Miên Miên xoa bụng, nhẹ giọng hỏi: “Sao thế? Cừu Non, đói à?”Giang Miên Miên đáng thương muốn xỉu nhìn Úc Thừa gật đầu.“Trình An, đừng chơi nữa, Miên Miên đói rồi, tụi mình đi ăn cơm đi.” Úc Thừa đề nghị với bọn họ.“Được đó, đúng lúc tôi cũng hơi đói, hầy, anh Úc, Miên Miên, tôi biết gần đây mới mở một nhà hàng Hồ Nam, lần trước tôi với mấy người chị tôi tới ăn, ăn ngon lắm, tụi mình đi hen?” Trình An đề nghị.“Cừu Non, em muốn ăn đồ ăn Hồ Nam không?” Úc Thừa hỏi ý kiến của Giang Miên Miên.Giang Miên Miên vừa nghe đồ ăn Hồ Nam, gật đầu lia lịa: “Dạ, anh Úc, anh Trình, em muốn ăn đồ ăn Hồ Nam.”Chỉ cần Giang Miên Miên đồng ý, đám người Đường Lâm, Hứa Thịnh cũng không có ý kiến gì.“Được, vậy thì giờ tụi mình lên đường, đúng lúc không cần lái xe, cứ trực tiếp đi qua, cũng chỉ đi chừng mười phút thôi.” Trình An thấy bọn họ đều đồng ý, vui mừng vung tay lên, đi ngay đằng trước dẫn đường.Người xưa có câu, oan gia ngõ hẹp, đoàn người bọn họ mới vừa bước vào trong nhà hàng Hồ Nam, thì liền thấy mẹ con Úc Duệ Hiên và mấy người kia đang ở trong sảnh lớn của nhà hàng Hồ Nam ăn cơm.Nhìn mấy người ăn cơm chung với bọn họ dáng vẻ trông thật giống với Chu Yến Vũ, Giang Miên Miên đoán mấy người đó chắc hẳn là mấy người nhà mẹ của Chu Yến Vũ.Úc Thừa thấy bọn họ, chỉ hờ hững nhìn thoáng qua.Mà Úc Duệ Hiên vẫn còn hận chuyện ngày đó, cực kỳ mất hứng mà hừ lạnh, sau đó quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoài.Còn Chu Yến Vũ thì ngược lại, thấy đám bạn nhỏ của Úc Thừa thì vội vàng nhiệt tình đến đón: “Tiểu Thừa, tụi con tới ăn cơm hả, trùng hợp quá đi, lại đây nào, chúng ta ăn chung đi, tụi dì cũng mới đến không bao lâu, vừa mới gọi đồ ăn xong, còn chưa đem lên đâu, để tụi dì gọi thêm mấy món.”“Không cần đâu dì, tụi con vẫn nên ăn riêng ạ, không làm phiền dì với người nhà dì dùng cơm.” Đường Lâm biết Úc Thừa không muốn để ý tới hai mẹ con này, cậu ta tiếng lên một bước, cười híp mắt nói.“À, vậy cũng được, mấy đứa con nít tụi con không muốn ăn cơm chung với người lớn tụi dì cũng bình thường, vậy tụi con đi ăn đi.”Chu Yến Vũ bị từ chối nhưng mặt vẫn nở nụ cười ấm áp, không hề vì bị đám Úc Thừa xem thường và từ chối mà thay đổi chút nào, nhưng trong lòng lại thầm chửi Giang Miên Miên còn nhỏ mà quá tâm cơ.Không phải cô nó mấy ngày nay sẽ không ra ngoài sao? Không phải nói là sẽ ở nhà với ông cụ sao? Bây giờ mới có mấy ngày đâu, thế mà đã đi ra ngoài với tụi này rồi?Con nhóc chết tiệt này vậy mà lại nịnh hót lấy lòng người!Ông cụ cũng thiệt là, cùi chỏ chỉa ra ngoài, vì một con nhóc nhà quê quê mùa mà mắng cháu trai mình một trận.Đường Lâm gật đầu với bà ta, bọn họ liền đi thẳng tới trong phòng riêng.Vào trong phòng riêng, Trình An ngồi trên ghế, mặt cực kỳ chán ghét nói: “Thật là xui quá đi, sớm biết chỗ này có thể chạm mặt bọn họ, tôi đã không dẫn mấy người tới rồi, anh Úc à, bà mẹ ghẻ đó của anh, thật là biết giả vờ giả vịt, tụi mình từ chối bà ta như vậy, trong lòng bà ta hận tụi mình muốn chết nhưng lại giả vờ cười như bồ tát, trông thật là khó chịu mà.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận